Cô đi đến cầu thang liền ngoái đầu nhìn lại xem xe anh vẫn còn đậu ở đó hay không? Trái tim đập liên hồi bây giờ cũng đã dịu đi phần nào. Vừa hay bắt gặp Bội Ngọc vừa mới từ siêu thị trở về, cô liền chạy đến.
- Ủa Tư Hạ? Tao tưởng sáng giờ mày học trên trường tới giờ chưa về?
Tư Hạ bật cười, khoác tay Bội Ngọc đi lên cầu thang.
- Tao cúp sáng giờ rồi, cái tên Yên Trì kia cứ bám theo tao như đĩa tao học không vào.
Bội Ngọc xoa xoa vai cô an ủi, bỗng chốc phát hiện ra mấu chốt.
- Mày đi với ai? Sáng giờ tao ở kí túc xá không thấy mày về đó!
Tư Hạ nghĩ đến những khoảnh khắc sáng giờ được đi chơi cùng Bách Triết trong lòng lại rạo rực ngại ngùng.
- Tao đến trụ sở Cảnh Sát!
Tư Hạ vô tư nói, nào ngờ lại gây bất ngờ cho Bội Ngọc bên cạnh.
- Mày khùng hả, đến trụ sở cảnh sát chi?
Tư Hạ vội giải thích. Đến hôm nay cô mới biết, tình cảm của anh nó đáng quý hơn những gì mà trước đây cô từng nghĩ. Đó giờ cô chỉ nghĩ rằng anh là người đậm tình, đến nỗi chẳng thể buông bỏ cái gì, suốt ngày chìm đắm trong nỗi đau.
Bách Triết đã rất cố gắng để có thể thoát ra khỏi sự đau khổ nhường nào, cô đã tận mắt nhìn thấy Tô Vy, tận mắt nhìn thấy anh khóc như một đứa trẻ. Cô hiểu rồi, không phải ai cũng đùa giỡn tình cảm như Yên Trì…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-anh-con-co-em/3392035/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.