Tư Hạ nở một nụ cười tươi đưa nắt nhìn về phía anh, liền mở lời phá vỡ bầu không khí buồn bã:
- Bách Triết, tôi muốn tham quan thử tất cả nơi đây, ở đây, và cả đây nữa.
Tư Hạ dang rộng tay ra, chỉ trỏ khắp nơi một cách hồn nhiên nhí nhảnh, vô tình lại làm cho Bách Triết cảm thấy vui vẻ hơn hẳn.
- Được, tôi đưa em đi.
Tư Hạ nắm lấy bàn tay to lớn của Bách Triết, cùng anh đi đến rất nhiều nơi, chỉ có điều, anh không còn là thành viên làm việc trong cục chính nên không được vào trong.
Tư Hạ ngồi trên ghế đá giữa một khu vườn to, phía trước lại có rất nhiều sĩ quan cảnh sát đang luyện tập leo lầu.
Bách Triết tiến đến đưa cho cô chai nước suối, vừa hay ngồi cạnh cô.
- Bách Triết, có phải lúc trước anh cũng học cái này đúng không?
Bách Triết nhìn về hướng cô chỉ, nhớ lại khoảng thời gian dài luyện tập thể lực suốt 5 6 tiếng một ngày mà cũng tự kinh ngạc về bản thân mình.
- Lúc trước quả là tôi siêng năng, bây giờ thì không nữa nên không còn nhuần nhuyễn nữa rồi.
Cô khẽ nhìn thấy Bách Triết cười nhẹ một cái, nụ cười mang theo chút đắng cay, cô vỗ nhẹ vai anh, sau đó mới hạ giọng:
- Mặc dù anh có lý do chính đáng để kháng lại việc này, nhưng anh nhìn đi, từ lúc mà anh rời khỏi đây, mọi thứ đều đi xuống. Tôi không tin là người dễ buông xuôi vậy.
Bách Triết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-sau-anh-con-co-em/3392034/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.