Chi cảm thấy nực cười. Cô tính cười phì ra vì sự vô lý. Rõ ràng bỏ cô mà đi được, khi nghe chuyện cô tính tìm người khác yêu cho bõ hờn, thì nói một câu “ai cho phép?” như thế mà nghe được. Cô đang bận nghĩ ra đủ thứ vốn từ để miêu tả cái sự vô lý của Trúc, thì cô đã thấy điện thoại mình reo lên liên hồi.
“Cái gì?”, Chi chưa kịp lấy lại bình tĩnh, cũng không xem là ai gọi điện tới, cứ nghĩ là người cô đang nghĩ tới gọi, liền quát thẳng vào điện thoại.
“Chị Chi. Chị đang nói chuyện với ai vậy? Là em Dương mà!“. Giọng Dương có vẻ khó hiểu ngàn chấm.
“À, Dương sao? Chị xin lỗi, chị đang bực mình chút chuyện!”, Chi có phần hơi ngượng, cô làm lại một động tác hơi thừa đó là lật màn hình điện thoại ra xe có đúng là số Dương hay không. Cô đang hy vọng là một người khác gọi điện cho mình.
“Em hỏi chị đúng một lần cuối thôi, vì cơ hội sắp hết rồi. Long và em quay phiếu trúng thưởng ở trung tâm mua sắm, được một phiếu đi du lịch tự chọn! Chị có suy nghĩ gì về việc chị đi tìm Trúc không?”
Dương nói với giọng gấp gáp. Bên kia điện thoại là tiếng ồn ào, có lẽ hai đứa đang ở khu trung tâm mua sắm thật.
“Hai em giữ mà đi chứ?“. Chi cũng không hiểu tại sao lại đưa cho Chi cái vé này. Có lẽ việc giận Trúc đang khiến cô lú lẫn.
“Hừm... một vé thì ai đi ai ở? Đã được free thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-duoi-cay-tam-gui/3078122/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.