Không đâu. Đó là suy nghĩ vụt lên trong đầu Chu Châu ngay lúc đó.
Tịch Dữu quá mức khiêm nhường. Dường như y tự biết vị trí mình ở đâu, cũng biết thân phận của mình có bao nhiêu đặc thù.
Cho nên y luôn đặt bản thân ở thế bị động. Đưa quyền điều khiển cuộc chơi cho người khác.
Nhưng Chu Châu cũng thấy y khá sành đời, tỉ như, trong cuộc trò chuyện y sẽ luôn dễ dàng điều khiển người khác theo hướng mà mình muốn. Đó chính là sự sõi đời trong y.
Chu Châu có chút bất ngờ rồi. "Cậu biết tiếng anh à?"
Tịch Dữu gãi gãi đầu, "Biết một chút." Mà quả thật chỉ là một chút. Tờ báo hôm ấy Tịch Dữu đọc, chỉ đọc được chưa tới một nửa.
Quả thật ánh mắt Chu Châu đã có chút thay đổi kể từ khi nghe Tịch Dữu nói như vậy. Anh thoáng qua suy nghĩ muốn "thử" y.
Lại nói, lúc này y tá bước vào, trên xe đẩy nhiều thêm vài cái khăn nóng.
"Chị đem cho cậu này, chườm tay trước nhé."
Tịch Dữu nhận lấy khăn, sau đó đặt lên phần cổ tay bị kim truyền đâm qua. Y tá không có thì giờ ở lại lâu, vừa đưa khăn đã rời đi ngay.
Vẫn là Tịch Dữu nhận ra, hỏi anh, "Sao thế, anh muốn hỏi gì tôi à? Bộ dạng nóng nảy quá rồi."
Chu Châu nhướn mày, "Cậu đọc suy nghĩ của tôi đấy à?"
"Đâu có." Tịch Dữu đùa, "Tôi đang giúp anh nói được nỗi bận tâm mà."
Khăn chườm trên tay Tịch Dữu rất ấm, xoa dịu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-ben-kia-dong-song/3558078/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.