- " Cuối tuần này thi hết môn, cậu đã chuẩn bị gì chưa?"
- " Chị nghĩ tôi cần phải chuẩn bị gì?"
- "Những gì liên quan đến môn thi".
- "Cái này thì còn phải tùy hứng xem hôm đó tôi có muốn đi thi không đã."
Ngồi trước màn hình Laptop nhưng tôi vẫn có thể hình dung ra vẻ mặt kiêu ngạo của Khôi Vĩ. Cái tên lười chẩy thây này hễ thả cho chơi bời là y như rằng không có khuôn phép gì cả. Sắp đến ngày thi đến nơi rồi mà còn không chịu lo bài vở. Tôi mím môi gõ bàn phím.
- " Lúc nào có hứng cậu mới học hả?"
- " Đúng rồi đó"
- "Ví dụ một cảm hứng của cậu xem nào?"
- *Tin nhắn phản hồi hiển thị một loạt biểu tượng cảm xúc hình mặt cười ngoác miệng đeo kính râm một cách ngạo nghễ*
Khung Messenger của tôi bị Khôi Vĩ khủng bố bằng một loạt icon đeo kính râm thì hơi lag, một lúc sau mới có thể nhanh nhẹn trở lại. Tôi cáu nhặng lên.
- " Cậu bị nghiện icon đeo kính râm à? Cái avatar cũng là hình mặt cười đeo kính râm, giờ ngay cả cảm hứng cũng cần đeo kính râm".
Phía bên kia hồi âm rất nhanh chóng.
- " Chị không biết sao Hạ Thiên Du. Tôi đeo kính râm để nhìn cái avatar hình mặt trời chói chang của chị đó!"
Tôi cười méo, miễn cưỡng đổi chủ đề.
- " Bỏ đi, 3 ngày nữa thi rồi đó, cậu ôn bài chăm chỉ vào."
Im lặng trong giây lát. Chừng 5 phút sau tôi mới nhận được tin nhắn trả lời.
- "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-vu-cuu-non/728851/phan-1-chuong-15-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.