- Em chào thầy ạ.
- Hạ Thiên Du. Sinh viên khoa tiếng Anh năm 3 đúng không?
- Dạ.
- Ừ. Tìm tôi có chuyện gì vậy?
- Dạ. Em....em muốn nói về việc học cho sinh viên năm nhất...em...
- Em đang kèm học cho Khôi Vĩ - sinh viên năm nhất, đúng không?
- Dạ. Sao giáo sư....?
- Tôi đọc giấy thông báo rồi. Thật ra với kiến thức của em thì hoàn toàn có thể dạy năm nhất mà không cần tới giảng đường. Nhưng....- Giáo sư cười bí ẩn, sau mới chậm rãi nói tiếp - đúng là tình yêu của lớp trẻ bây giờ rất là lãng mạn. Ừm. Mà xem ra cháu tôi cũng biết chọn người đó chứ.
...
- Aaaaaaaa. Tuyết Mai, Tuyết Mai. Aaaaaaaaaa. Mày thử nói xem, rốt cuộc thì cái tên Khôi Vĩ còn có dây mơ rễ lá với bao nhiêu người vậy? Giáo sư Đặng Hà là bác ruột của Khôi Vĩ. Aaaaaaaa...
- Ờ. Cái đó tao biết rồi.
Tôi há hốc mồm. Cái vẻ mặt dửng dưng kia của Tuyết Mai là sao? Nó biết rồi ư? Nó biết mà nó không nói cho tôi ư?
- Tao không nói cho mày vì sợ mày lại cậy "có tí quen biết" để nhờ vả giáo sư nâng điểm đó.
Tôi chỉ vào mặt mình rồi nhìn nó bằng nửa con mắt, hỏi lại.
- Mày nhìn mặt tao có giống người đi cửa sau không. Hả?
- Mày thì cần gì đi cửa sau. Cửa trước luôn mở còn gì.
- Vương Tuyết Mai!
Tuyết Mai liếc xéo nhìn tôi, nó cười hì hì.
- Đùa đấy. Ai chẳng biết là mày cần gì đi cửa sau. Ý tao là, nếu mày biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-vu-cuu-non/257079/phan-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.