- Vậy là chị đồng ý?
Tôi nhìn nó bằng nửa con mắt. Gật đầu.
- Và chị sẽ không bao giờ hối hận.
Tôi thở dài đánh sượt. Gật đầu lần nữa.
Khôi Vĩ búng tay một cái rồi rút trong cặp ra một tờ giấy, đẩy qua chỗ tôi, nói.
- Đây là thời gian biểu học chính của tôi.
Đúng như lời Tuyết Mai nói, lịch học của Khôi Vĩ hoàn toàn vào các buổi chiều, thôi thì cứ coi như thời gian này các buổi chiều tôi đi học cải thiện môn vậy!
Tôi rầu rĩ.
- Được rồi. Bắt đầu từ ngày mai tôi sẽ đi học thay cậu. Tôi về trước.
Nó chặn ngang.
- Trước khi bắt đầu có vài quy định
- Quy định? - Tôi ngẩng đầu lên hỏi lại.
- Đúng - Nó gật đầu.
Tôi miễn cưỡng ngồi lại. Nó cười gian xảo, chậm rãi nói.
- Tất cả những việc liên quan đến việc học. Chị phải làm thay tôi.
Tôi nhíu mày nghĩ ngợi. Nó căn bản là một tên nhóc năm nhất lười học, ngỗ ngược, ngang tàng. Việc học đối với nó không khác nào cực hình. Mà có thằng tù khổ sai nào lại thích dùng cực hình mỗi ngày đâu. Xem ra thời gian học cũng chỉ gói gọn trong 5 tiết buổi chiều thôi. Nghĩ đến đây, tôi tặc lưỡi.
- Được.
Nó ung dung tự đắc.
- Tiếp theo, nguyên tắc chị cần nhớ : Điều thứ nhất. Tôi luôn đúng. Điều thứ hai. Nếu tôi sai, xem lại điều một.
Tôi suýt nghẹn. Nguyên tắc thổ phỉ lâm tặc nào vậy? Tôi gằn giọng.
- Thật hoàng đường. Vô lí.
Nó nhún vai nói tiếp.
- Trong phạm vi nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-vu-cuu-non/257078/phan-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.