“Lão gia nhà ta, cũng chính là Bảo chủ ở đây, muốn gặp Khâu công tử.”
Sao? Lãnh Vu Thu thầm kinh hãi, trực giác nghĩ lẽ nào sự tình thay đổi? Thế nhưng tự vấn không hề tồn tại bất luận một sơ sót nào có thể tìm ra, cho dù đối phương mang tâm hoài nghi, chắc chắn cũng chỉ âm thầm phòng bị, tuyệt đối không có chứng cứ để làm ầm ĩ sự việc.
“Đã trễ thế này, Sở bảo chủ cho gọi tại hạ vì chuyện gì?”
Liêu quản sự vẻ mặt ngoài cười nhưng trong không cười: “Việc này tiểu nhân cũng không biết. Khâu công tử, mời!”
Lãnh Vu Thu hướng ra ngoài quan sát, nhận thấy cùng đi với Liêu quản sự còn có hai thanh niên vận phục trang gia nô, mặc dù có chút võ công căn bản nhưng không cao mấy. Hiện tại nếu hắn đánh lui bọn họ cưỡng chế thoát thân kỳ thực không khó, chỉ vì sự tình hôm nay không cho phép, ngày sau nếu Sở Hành Vân còn muốn chạy trốn khó có thể tìm được cơ hội. Chuyện đã tới nước này, dù là lên núi đao xuống biển lửa, chỉ còn biết kiên trì mà bước tới.
Theo Liêu quản sự đi vòng qua hoa viên, rẽ vài lần nơi hành lang gấp khúc, lại bước qua Nguyệt Lượng môn (cửa tròn),cuối cùng dừng chân tại một nơi biệt lập trong đình viện. Thấp thoáng sau cây lá cỏ hoa, kiến trúc tựa như một gian sương phòng dường như xuất hiện trước mắt.
Liêu quản sự đi tới trước cửa rồi dừng bước: “Mời!”
Cửa phòng được khép hờ, vài tia sáng từ bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-van-do/3237199/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.