Trong đêm tối âm lãnh, chỉ mình hắn bước đi, rất nhiều gương mặt dồn dập bao vây hắn, mỗi khuôn mặt đều ác ý hung hãn, tiếng cười ghê rợn càng khiến kẻ khác run rẩy sợ hãi.
Hắn kinh hoảng, tuốt kiếm huy vũ, đánh lui địch nhân, song lớp này vừa lui lớp khác lại tiếp, hắn chỉ có thể vung kiếm liên tục, liều chết không ngừng. Thân thể đã đến cực hạn, địch nhân lại như thủy triều, không mảy may có dấu hiệu hạ xuống.
Hắn mệt mỏi, thật sự mệt mỏi, muốn cứ thế buông kiếm rồi gục ngã.
Trên bầu trời đột nhiên xẹt qua một tia chớp, sau ánh chớp kia, bóng tối tan đi, địch nhân tiêu thất, bạch quang lóa mắt bao lấy hắn.
Trong vầng sáng, một bạch y nữ tử dịu dàng mỉm cười nhẹ nhàng lướt tới.
Nguyệt nhi!
Hắn lao đến nắm chặt tay nàng, nhưng khuôn mặt trước mắt lại biến ảo thành dung nhan một thanh niên nam tử. Điểm duy nhất không thay đổi chính là đôi mắt trong veo thuần khiết kia… Sau một hồi kinh ngạc, Lãnh Vu Thu mở mắt ra. Thẳng hướng ngước nhìn lên, cây cối âm u tầng tầng lớp lớp. Vài ánh tà dương xuyên thấu qua kẽ lá, vô cùng rực rỡ.
Đúng rồi, hắn rơi khỏi vách núi, giữa không trung dù liên tục thay đổi thân pháp, cũng không giảm được tốc độ rớt xuống. May mắn dưới sườn núi cây cối xanh tươi, hắn đè gãy mấy nhánh cây, rồi mới tiếp đất, hẳn là không thụ thương. Chỉ phần đầu không chịu nổi chấn động mạnh, ngất đi.
Sở Hành Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-van-do/3237184/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.