- Ra đây đi! Đừng sợ!
Giọng nói nho nhã chậm rãi rơi vào tai Nguyệt Thiển Mi, người cầm đèn đi tới chính là Cầm hầu Mai Hàn Sênh.
Nghe giọng của hắn, Nguyệt Thiển Mi rụt người về sau, càng trốn kỹ hơn.
Nàng không muốn hắn nhìn thấy dáng vẻ quỷ quái này của nàng, ngay cả nàng còn cảm thấy sợ, huống hồ là người khác?
- Ta sẽ không làm tổn thương muội!
Mai Hàn Sênh đi tới, ngồi xổm xuống, thò tay vào bụi hoa.
- Tránh ra!
Nguyệt Thiển Mi hoảng hốt đẩy tay hắn nhưng quên mất móng tay dài sắc bén của mình, tay nàng lướt qua làm tay hắn bị thương.
Máu tươi nhỏ xuống, ánh đỏ trong mắt nàng càng đậm.
- Đừng tới gần muội, muội sẽ làm huynh bị thương.
Nàng thấy tay Mai Hàn Sênh nhỏ máu thì hoảng sợ nhìn móng tay mình, rất muốn bẻ gãy nó.
Nàng đưa tay sờ thấy một tảng đá, liền cầm lấy nó đập vào móng tay dài của mình cho gãy, nàng không muốn hại người nữa.
Đá trong tay vung xuống nhưng không đập gãy móng tay dài mà bị Mai Hàn Sênh chặn lại, đá đập vào tay hắn.
“Cốp____”
Nàng hoảng sợ quăng tảng đá, con ngươi nhìn chằm chằm vào Mai Hàn Sênh, không biết làm sao.
- Đừng làm mình bị thương, nào, đi theo huynh!
Mai Hàn Sênh nắm chặt bàn tay run rẩy của nàng, cười dịu dàng với nàng.
Nụ cười đầy thiện ý ấy khiến Nguyệt Thiển Mi nhất thời không còn sợ nữa. Nàng được kéo ra khỏi bụi hoa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tuyet-mong-hoa/2665723/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.