Bóng tối bao trùm khắp hoàng cung, gió thổi qua đầu cành, trăng lạnh chiếu ra chiếc bóng đen dài trên mặt đất lung la lung lay, nhìn vô cùng đáng sợ.
Tuyết trắng dưới chân bị giẫm vang lên tiếng “lạo xạo” nổi bật trong màn đêm yên tĩnh.
Mộng Hàm Yên quấn kín mít ra ngoài, gió đêm lạnh thấu xương.
Trong bóng tối dường như có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm nàng, khiến nàng cảm thấy rợn tóc gáy.
Quỷ vương cảm giác được bước chân nàng hơi khựng lại, bèn nhàn nhạt hỏi:
- Sợ rồi?
- Tôi không thèm sợ đâu.
Mộng Hàm Yên chỉ sợ không kịp cứu Nguyệt Thiển Mi, chút bóng tối này không thể đánh gục nàng.
- Ngược lại là ngài đó, có sợ hay không? Trước nay không phải buổi tối ngài không ra khỏi cửa sao?
- Sợ là cái gì, bổn vương không hề biết.
Có chuyện gì mà Quỷ vương chưa từng thấy?
Theo Mộng Hàm Yên thấy, lời nói tự phụ vô cùng ấy chỉ là vịt chết mạnh miệng mà thôi.
- Bổn vương không cần bất kỳ ai thương hại.
Quỷ vương dường như thấy được sự thương hại trong mắt Mộng Hàm Yên bèn lạnh lùng nói, ngữ điệu lạnh nhạt không mang theo bất kỳ tình cảm nào.
- Nè, ngài đi chậm chút coi!
Mộng Hàm Yên thấy tính tình hắn xấu tệ hại, nàng đâu làm sai điều gì, đang yên đang lành hắn tức cái gì mà tức?
Lòng của nam nhân mới là kim đáy biển đấy!
- Ui da!
Nàng đuổi theo hắn trong bóng tối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tuyet-mong-hoa/2665720/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.