- Yên nhi, ở đây chúng ta lạ nước lạ cái, không nên xích mích với họ!
Nguyệt Thiển Mi nghe họ nói thì cắn cắn đôi môi đỏ, nhịn xuống.
Chuyện nhỏ không nhịn sẽ hỏng chuyện lớn!
Nàng không muốn vì mấy câu nói đó mà rước lấy phiền toái vô tận.
- Vâng!
Mộng Hàm Yên cũng không muốn rước phiền toái về cho Nguyệt Thiển Mi, đám nữ nhân như hổ như sói này người nào người nấy đều không phải hạng tốt lành gì.
Một nữ tử mềm yếu như Nguyệt Thiển Mi ở cái nơi ăn thịt không nhả xương này vốn đã vô cùng nguy hiểm, nếu gặp phải kẻ tiểu nhân cố tình gây khó dễ thì càng khó sống yên.
Nàng kiềm chế cơn giận trong lòng, không nói gì với họ.
Thấy hai nàng không đáp trả, họ cảm thấy như mình đánh vào vải bông, không có hiệu quả gì.
Họ không vui!
Thấy Nguyệt Thiển Mi đi tới, có người đưa chân ra khiến nàng ấy vấp ngã.
May mà Mộng Hàm Yên đỡ kịp, nàng ấy mới không ngã nhào trên đất.
Mộng Hàm Yên tức giận ngẩng đầu nhìn lại thì thấy một nữ tử dung nhan diễm lệ.
Nàng ta trang điểm đậm, vẽ khuôn mặt như một bức tranh, đôi mắt xếch toát ra khí thế bén nhọn, kiêu ngạo tự mãn.
Trong mắt Mộng Hàm Yên, nàng ta là một con công vênh váo.
- Ha ha ha!
Nhìn Nguyệt Thiển Mi chịu thiệt, mọi người cười ồ lên.
Nữ tử diễm lệ nhìn hai nàng đầy khinh thường, lên tiếng chế nhạo:
- Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tuyet-mong-hoa/2665657/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.