Đêm Giang Nam, mông lung xinh đẹp.
Nước lững lờ dưới chân cầu nhỏ, đèn lềnh bềnh trôi nổi trên sông.
Nước sông như dải lụa vòng qua trấn cổ thủy mặc, trong trấn cổ xinh đẹp tao nhã ấy có một tòa viện trồng đủ loại hoa.
Một chiếc đèn màu vàng nhạt dưới mái hiên chiếu sáng đường về.
“Két!”
Lãnh Nguyệt Ly dừng trước cổng viện, chưa đợi hắn gõ cửa, cánh cửa gỗ có dây leo bám tự động mở ra, trong đêm trăng phát ra âm thanh rất rõ ràng.
Dưới ánh trăng êm dịu, hoa tường vi nở đầy, một chiếc xích đu đặt trong sân, bên trên cũng có dây hoa leo bám.
- Đúng là khách quý.
Một nữ tử đang ngồi dưới đèn trong sân uống trà.
Nữ tử này khí chất bất phàm, thanh nhã cao quý, tựa cỏ lan chỉ (1),tựa trà Vũ Tiền (2).
(1) cỏ lan chỉ: phong lan và bạch chỉ, đều là những loại cỏ thơm.
(2) trà Vũ Tiền: một loại trà thượng phẩm.
Đặc biệt nhất là đôi mắt màu trắng bạc không nhuốm bụi trần dưới hàng mày liễu của nàng, ánh trăng dìu dịu lấp lánh trong đôi mắt ấy toát lên vẻ ngạo thị quần hùng, nhìn hết tang thương muôn đời.
Ngồi đối diện nàng là một nam tử tuấn tú như điêu khắc, nét đẹp của hắn không chói mắt, ngược lại giống một khối ngọc thô thấu suốt, bất luận nhìn từ góc độ nào đều không thể soi mói.
Đó là một nam nhân rất ưa nhìn, đôi mắt phượng hẹp dài màu vàng nhạt vô cùng thâm thúy.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tuyet-mong-hoa/2665640/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.