- Nhớ đừng thể hiện công dụng của nó trước mặt người ngoài, tránh rước lấy phiền toái.
Lãnh Nguyệt Ly dặn dò, hiện nay trong thế giới linh khí mong manh này, tu luyện vô cùng khó khăn, càng đừng nói đến việc chế luyện chiếc nhẫn trữ vật như vầy.
Nếu có người phát hiện sự quý giá của chiếc nhẫn trên tay Mộng Hàm Yên, nói không chừng sẽ động lòng tham.
- Vâng. Con biết rồi!
Mộng Hàm Yên gật đầu, ngoan ngoãn trả lời.
- Đằng trước là phòng giám định, bên trong có giám bảo sư giám định giá trị của từng bảo bối.
Lãnh Nguyệt Ly chỉ một gian phòng phía trước rồi dẫn Mộng Hàm Yên đi về phía đó.
- Phụ thân, chúng ta lấy thứ gì để giám định?
Mộng Hàm Yên nhỏ giọng hỏi, nàng cảm thấy Lãnh Nguyệt Ly rất nghèo rất nghèo, có lẽ không có thứ gì có thể giám định được.
- Chuyện này con không cần biết, con ngồi đây đợi một lát.
Lãnh Nguyệt Ly vào trong phòng giám định, không lâu sau đã ra ngoài, dẫn Mộng Hàm Yên đi theo một lối đi khác.
- Tiên sinh, mời lấy ra thẻ khách quý!
Nhân viên phục vụ ở lối vào nho nhã lễ độ nói, quét thẻ xong mới được vào.
Lãnh Nguyệt Ly lấy một cái thẻ quét qua dụng cụ bên cạnh, cửa vào phía trước lập tức mở ra.
Hắn mang Mộng Hàm Yên vào trong thang máy thủy tinh.
Thang máy tự động đóng lại, đi xuống phía dưới.
- Phụ thân!
Mộng Hàm Yên cảm giác được mình đang rơi xuống thì căng thẳng kéo tay Lãnh Nguyệt Ly, vẻ mặt đầy khẩn trương.
Đứng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tuyet-mong-hoa/139240/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.