Lãnh Nguyệt Ly không có cơ hội khiến lỗ tai thanh tĩnh vì chưa được bao lâu, Mộng Hàm Yên đã chạy nhanh ra, vẻ mặt mê man đứng trước mặt hắn.
- Phụ thân, đồ trong phòng bếp dùng như thế nào? Mấy thứ kỳ lạ đó là gì?
Mộng Hàm Yên khó hiểu hỏi, sau khi nàng vào phòng bếp, cả người liền bối rối.
Lãnh Nguyệt Ly bất đắc dĩ chỉ có thể theo nàng vào phòng bếp, những thứ này là hắn trao đổi ở chợ giao dịch đặc thù của giới tu luyện giả ở thế giới này, nghe nói chúng đều là của người phàm tục ở đây dùng.
Vì rất nhiều tu luyện giả ẩn cư trường kỳ trong núi, không muốn vào chốn hồng trần nên đều do các đệ tử bên ngoài của các gia tộc lánh đời chịu trách nhiệm mua đồ dùng cần thiết hàng ngày.
- Cái này là bàn chải đánh răng! Dùng để đánh răng! Cái kia là kem đánh răng, mở ra bôi lên là có thể dùng.
Kỳ thực hắn vẫn chưa đi xem thử cuộc sống ở thế giới này như thế nào, hắn chỉ tiếp xúc với tu luyện giả của thế giới này, cảm thấy linh khí nơi đây hoàn toàn không thích hợp tu luyện, cho nên thực lực của họ cũng không cao mấy.
Đối với những thứ mới lạ này, hắn từng hỏi ông chủ bán đồ nên mới biết cách sử dụng.
- Sách này viết gì vậy? Tại sao con xem không hiểu?
Mộng Hàm Yên giống như đứa trẻ hiếu kỳ, cái gì cũng không biết.
- Đây là chữ Hán.
Lãnh Nguyệt Ly thấy nàng không biết chữ thì không khỏi im lặng.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tuyet-mong-hoa/139237/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.