Trong quan tài ngọc của tòa cung điện thủy tinh này là một thiếu nữ xinh đẹp đang ngủ say, hơn nữa còn là một tân nương cổ đại.
Mũ phượng khăn quàng, đẹp như áng mây trong vắt. Giá y đỏ rực như lửa trong quan tài ngọc tạo nên cảm giác mỹ lệ thê lương.
Phảng phất như từng đóa hoa bỉ ngạn nở rộ khắp quan tài Cửu Hoàng Thiên Ngọc.
Thiếu nữ xinh xắn như búp bê sứ, đầu đội mũ phượng lưu ly lấp lánh với chim phượng màu vàng chạm rỗng, cánh phượng khảm thạch anh, giương cánh muốn bay.
Thiếu nữ mở mắt, đôi mắt ngưng đọng cả sao trời đẹp đến mức khiến người ta nín thở.
Nhưng đôi mắt ấy giờ đây mờ mịt ngỡ ngàng, nhìn về phía Lãnh Nguyệt Ly đứng gần nàng nhất.
Thiếu nữ này là ai? Tại sao đã ngủ say vạn năm mà còn sống?
Trong lòng mọi người đều có câu hỏi như vậy, đặc biệt là khi thấy sức sống dào dạt trên người nàng, hoàn toàn không giống như người đã nằm trong quan tài ngọc trải qua vô số tháng năm.
- Phụ thân!
Thiếu nữ không chớp mắt chăm chú nhìn Lãnh Nguyệt Ly, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, đôi mắt long lanh của nàng cong cong như vầng trăng khuyết, giọng nói êm tai trong trẻo vang lên khiến tất cả mọi người như bị sét đánh ngoài khét trong sống không chút ngoại lệ.
Ánh mắt đơn thuần tinh khiết như vậy, giọng nói đáng yêu động lòng người như vậy khiến người ta thật sự cho rằng nàng là con riêng của Lãnh Nguyệt Ly.
- Ta hình như hiểu ra chút chút rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tuyet-mong-hoa/139229/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.