“Khi Tuyệt Ca trưởng thành thì trẫm và Hoàng Hậu cũng già rồi. Đêm trước ngày nàng xuất giá trẫm trằn trọc không ngủ được, vốn tưởng chỉ có trẫm như vậy, không ngờ Hoàng Hậu cũng mất ngủ giống trẫm. Nàng giống như đứa nhỏ bảo bối của trẫm và Hoàng Hậu, một nhà của trẫm nợ ân của lão sư nhiều như thế, dù chúng ta có chăm sóc Tuyệt Ca chu đáo đến đâu cũng thấy không đủ. Dương Trần, ngươi là chất nhi của trẫm, cũng không kém Tuyệt Ca mấy tuổi, lại phù hợp với điều kiện lão sư đưa ra, vừa không phải là con quan viên, cũng không phải là người Hoàng gia, lại có gia cảnh phú hậu có thể cho Tuyệt Ca sống những ngày bình yên đến suốt đời. Tuyệt Ca gả cho ngươi trẫm thực sự yên tâm. Trẫm nói với ngươi nhiều như vậy là lấy danh nghĩa huynh trưởng và phụ thân, hy vọng ngươi đối đãi với Tuyệt Ca cho tốt, ngươi có thể đáp ứng trẫm được không?”
Hoàng Thượng nhìn thẳng vào mắt ta, hy vọng ta cho hắn một câu trả lời thuyết phục.
“Chỉ cần nàng muốn, Dương Trần sẽ có thể làm được.”
“Nếu ngươi có thể làm được, trẫm dù có xuống Cửu Tuyền cũng có thể nhìn mặt lão sư rồi.”
“Nhưng Hoàng Thượng dượng, ta còn một vấn đề.” Bản công tử nghe kể xong chuyện xưa, đột nhiên phát hiện chuyện này còn một vấn đề mấu chốt.
“Cứ nói!”
“Theo Hoàng Thượng nói thì ta phù hợp với điều kiện Duẫn đại nhân đưa ra, vậy tại sao từ trước đến giờ Hoàng Thượng sai người đưa danh sách và bức họa tới nhà của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tu-cua-hoang-thuong-cuoi-vo/574620/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.