🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hạng Ngạo Thiên dùng sức ôm giữ Mai Tuyết Tình trong lòng, làm cho nàng tận khả năng gần sát chính mình.
Mai Tuyết Tình đôi bàn tay nhỏ bé cũng bắt đầu không yên.
Nàng đem ngọc thủ phóng túng lần vào trong lòng ngực Hạng Ngạo Thiên, không ngừng vuốt ve.
“Ngạo Thiên, ta như thế nào lại nóng như vậy? Còn có chút khát nước!” Mai Tuyết Tình nằm mơ cũng không nghĩ đến mình lại bị người khác hạ mỵ dược.
Nàng còn tưởng rằng chén nước nọ bên trong vốn chỉ là mê dược thôi!
“Kiên trì thêm một chút, cũng sắp đến nhà trọ rồi!” Hạng Ngạo Thiên hận chết tên nam nhân vẻ mặt dữ tợn kia rồi.
Nếu hắn tới trễ thêm một chút, sự trong sạch của Tình nhi khó bảo toàn không nói, tánh mạng cũng gặp phải nguy hiểm. May mắn Ngạo Mai hồi cung đưa tin, bằng không, hắn kiếp này thật sự khó có cơ hội gặp lại nữ nhân trong lòng. Hạng Ngạo Thiên lại dùng lực nắm thật chặt cánh tay, phảng phất dường như sợ nàng tan biến đi.
Vừa động, làm cho Mai Tuyết Tình cũng không nhịn được, trong chớp mắt nàng xoay người, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, tìm kiếm môi Hạng Ngạo Thiên.
Không để ý Hạng Ngạo Thiên phản đối hay không, nàng chủ động choàng tay qua cổ hắn, bắt đầu cuồng nhiệt ngấu nghiến đôi môi hắn.
“Tình nhi…” Hạng Ngạo Thiên cũng không phải Liễu Hạ Huệ, liên tiếp bị Mai Tuyết Tình khiêu khích, Hạng Ngạo Thiên cũng đã bắt đầu đáp lại.
Hai tay hơi dùng một chút lực, từ trên lưng ngựa nâng thân thể của Mai Tuyết Tình.
Xoay chuyển thân thể của nàng lại, làm cho nàng đối mặt chính mình, Hạng Ngạo Thiên đoạt lại quyền chủ động.
Không cần hắn bắt buộc, lần này, Mai Tuyết Tình chủ động hé mở đôi môi anh đào nhỏ, dùng lưỡi mình thâm nhập vào trong miệng Hạng Ngạo Thiên, cũng làm cho Hạng Ngạo Thiên càng thêm thuận tiện đưa lưỡi xâm nhập vào trong miệng nàng tiến hành thăm dò.
“Uh… Uh…” Mai Tuyết Tình phát ra thanh âm rên rỉ mê người.
Đôi bàn tay nhỏ bé không biết tự lúc nào đã lần vào bên trong y phục Hạng Ngạo Thiên, cuồng nhiệt vuốt ve vòm ngực rắn chắc của hắn. Đôi chân ngọc thon dài cũng bất tri bất giác vòng qua thắt lưng Hạng Ngạo Thiên. Hạ thân không ngừng cọ xát vào người Hạng Ngạo Thiên.
“Ngạo Thiên… Ta thật rất khó chịu… Ta càng ngày càng khó chịu…” Mai Tuyết Tình trong ánh mắt mê muội ngấn đầy nước mắt lấp lánh trong suốt như châu ngọc.
Xem ra, mỵ dược này tác dụng thật đúng là rất lớn.
Bằng không thì, theo khả năng khắc chế của Tình nhi, vốn sẽ không vì khó chịu mà muốn khóc.
Hạng Ngạo Thiên thật sâu trong lòng rất đau thương Mai Tuyết Tình, nhưng nơi này ngoại ô, hoang vùng đồng nội cũng không có nơi nào thích hợp cả! Huống hồ, nếu như bọn họ dừng lại nghỉ lại, đám người Hàn Thanh sẽ ở phía trước dừng lại chờ đợi bọn hắn.
Cứ như vậy, vừa chậm trễ rất nhiều thời gian hồi cung.
“Tình nhi… Kiên trì một chút, kiên trì một chút sẽ tốt thôi!” Hạng Ngạo Thiên dỗ dành.
“Ngạo Thiên… Ta… Ta gần như muốn chết đi? Ta như thế nào lại khó chịu như vậy hả!” Mai Tuyết Tình cũng không nhịn được, nước mắt không ngừng rơi lả tả.
“Tình nhi…” Hạng Ngạo Thiên không thể nào có thể nhẫn tâm nhìn thấy khuôn mặt Mai Tuyết Tình càng lúc càng đỏ, bộ dáng nàng bị hành hạ thêm nữa.
Sau khi trong lòng hạ quyết tâm, hắn vén ngoại bào của Mai Tuyết Tình lên, cởi bỏ tiểu khố của nàng, sau đó, đồng thời cởi bỏ hết thảy mọi thứ ràng buộc của chính mình.
Để hạ thể Mai Tuyết Tình càng thêm sát vào chính mình, chậm rãi đem vật thật lớn của chính mình đẩy mạnh vào trong cơ thể của nàng.
Mai Tuyết Tình không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.
“Tình nhi… Thoải mái một chút rồi sao?” Theo tiết tấu chạy băng băng của Truy Phong, Hạng Ngạo Thiên không ngừng quất tống chính mình.
“Uh… Uh…” Mai Tuyết Tình đắm chìm trong khoái cảm âm dương giao hợp.
“Thoải mái hơn nhiều… Ngạo Thiên, ta làm sao vậy?” Sau khi thân thể phát dục phóng thích xong, Mai Tuyết Tình thanh tỉnh hơn rất nhiều.
“Ngạo Thiên… Chúng ta… Chúng ta như thế nào có thể ở trên lưng ngựa làm ra loại chuyện này? Ngươi mau đưa chính mình xuất ra đi!”
Lý trí dần dần thanh tỉnh lên Mai Tuyết Tình ý thức được không ổn rồi.
Hạng Ngạo Thiên phát ra tiếng cười trầm thấp, “Tiểu nữ nhân, đây là chính nàng yêu cầu, sao hưởng thụ đủ rồi, lại không muốn ta nữa!”
Nhẹ nhàng cắn vành tai Mai Tuyết Tình, tại bên tai nàng cúi đầu nói, “Ta phát hiện ở trên lưng ngựa làm loại chuyện này, cũng rất hưởng thụ hả!”
Mai Tuyết Tình mặt bỗng chốc đỏ ửng lên như ráng chiều.
Hạng Ngạo Thiên theo tiết tấu ngựa phi tăng tốc tần suất chạy nước rút, rốt cục, mạnh mẽ va chạm lần nữa, sau đó phóng ra chính mình.
Mai Tuyết Tình cũng lên tiếng kêu to…
Sửa sang lại ngay ngắn y phục của hai người, Hạng Ngạo Thiên lần nữa tăng nhanh tốc độ, Truy Phong bốn vó nâng cao, nhanh như điện chớp bay nhanh về phía trước.
Mai Tuyết Tình dựa vào trong lòng Hạng Ngạo Thiên mơ màng chìm vào giấc ngủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.