Thịnh Kinh một đêm gió tuyết, hừng đông vừa tới, đẩy cửa sổ nhìn lại, đập vào mắt là một mảnh tuyết đọng trắng xóa, khắp nơi phấn trang ngọc khỏa.
Sắc trời còn sớm, gia phó của Vận Vương phủ cũng đã đem tuyết đọng ở đình viện cùng cửa ra vào quét sạch sẽ, ở khu vực quan trọng còn trải thảm để chống trơn trượt. Tổng quản phất tay áo đứng dưới hành lang vừa đổi mới năm ngoái, con cú mèo giống như ngoẹo cổ mà đưa tròng mắt nhìn cao thấp các nơi xem mạng nhện phải chăng đã được quét sạch sẽ, một bên còn giương lỗ tai nghe ngóng động tĩnh trong phòng ngủ của Vương gia.
“Ba~!” Một tiếng trong trẻo giòn tan khiến Tổng quản cả kinh nhảy lên như con thỏ mà đến phòng ngủ Vương gia, lại bỗng nhiên dừng bước, buông thỏng hai tay hướng vị Vương gia được ngăn cách bằng cánh cửa không biết đã rời giường hay chưa mà cúi đầu khom lưng, ngữ khí đắn đo nói: “Vương gia, dậy rồi?”
“Cút!” Nương theo tiếng Vương gia gầm lên, ván cửa bị phá khai, một người bị trực tiếp ném ra ngào, thế không thể đỡ mà lăn mấy vòng, thẳng đến đụng vào thạch cơ trên hành lang mới dừng lại, nằm tại chỗ, thảm phòng trơn trượt cũng vì vậy mà bị xê dịch.
Tổng quản hướng về sau lui một bước, mắt nhìn tiểu gia hỏa sáng sớm đã chọc giận Vương gia. Tiểu tử kia gọi Lạc Húc, mười hai tuổi, cả nhà đều là bao thân nô (hạ nhân bán thân) trong Vương phủ, mẹ hắn hầu hạ chăm sóc vườn hoa Vương phủ, cha hắn mấy năm trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tu-co-ngu-he-liet/37852/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.