Đệ thất thập bát chương.
"Sau khi ta xâm nhập Bái Huyết giáo, mới phát giác ả đang bế quan tăng cường nội lực nhằm khống chế Trọng Quân kiếm của Át La Đa. Vốn định thừa dịp trước khi ả thành công mà ngăn cản, bất quá ta lại tự phụ.... Thế Ki Kiếm đã không còn là Thế Ki Kiếm của trăm năm trước rồi." Hà Uẩn Phong cảm thán.
"Tại ta không tốt ... Nếu ta cố gắng thoát khỏi Kính Thủy giáo, ngươi sẽ không phải đi Tây
Vực tìm ta, cũng sẽ không bị...." Mạc Phi Trần quả thực muốn giết mình đi, hít sâu, mới cảm thấy trên mặt lãnh lẽo, lệ rơi đầy mặt.
Hà Uẩn Phong mỉm cười, ngẩng đầu hôn lên cằm hắn, "Nếu không có ngươi, ta thậm chí sẽ không thể tỉnh lại."
Mạc Phi Trần nhắm lại hai mắt, ôm lấy Hà Uẩn Phong thật chặt.
"Ta vốn suy nghĩ, nếu ta rất nhanh sẽ chết đi thì sao? Ta muốn làm gì? Chuyện đầu tiên chính là rời khỏi ngươi. Bởi vì sợ ngươi sẽ đau khổ, sợ ngươi sẽ nói muốn cùng ta 'ngủ đi'. Nếu trước kia ngươi nói thích Quân Vô Sương hay Lục Khinh Mặc, ta sẽ giết bọn hắn, nhưng hiện tại nghe ngươi nói như vậy.... ta bỗng nhiên cảm thấy yên tâm rồi. Trên đời này vẫn còn người khác để ngươi yêu thương nhung nhớ, hơn nữa sẽ đối xử với ngươi thật tốt."
"Uẩn Phong.... Trang Tử không phải cá, làm sao biết cá vui?"
Sắc mặt Hà Uẩn Phong thực nặng nề cùng mệt mỏi, khiến người ta đau lòng, "Đúng vậy, ta nghĩ ta sắp chết, nhất định phải lấy lại kiếm chủng Thiên Vân Kiếm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tran/1656621/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.