"Hôm nay ở phụ cận Mộ Khuyển đã có hai chó hoang bị bắt, trước mắt chưa tiến hành thu hồi, cũng chưa xác minh thân phận." AI đứng trước mặt Tinh Hoa báo cáo.
"Sao vậy? Tiểu hoa?" Mai Mai kéo Tinh Hoa đang rất hao tổn tâm trí.
Tinh Hoa chỉ xoa đầu Mai Mai, hắn nói với AI: "Ta bị mất một chó săn, có thể là hôm nay thừa dịp ta không chú ý đã chạy ra ngoài tường vây, ta đoán có khả năng cậu ta đã bị các người bắt."
"Vâng, ngài muốn nhận về chó săn đúng không ạ? Hay ngài muốn ký biên bản thu hồi, để chúng tôi xử lý luôn?"
"Đương nhiên là nhận về! Trước khi ta xác nhận Tiểu Thái Đao bình an trở về, không cho phép các ngươi tiến hành thu hồi bất kỳ trường hợp nào." Ít khi thấy trên gương mặt Tinh Hoa không có nụ cười.
"Thu hồi gì cơ?" Mai Mai lại kéo tay Tinh Hoa, nhưng giây tiếp theo đã bị Hồ Điệp Quân lôi đi.
"Suỵt! Tiểu Thái Đao chọc phải rắc rối nên bị bắt, chủ nhân đang nghĩ cách cứu cậu ấy."
"Tiểu Thái Đao bị bắt rồi?" Vừa nghe xong, Mai Mai đã sốt ruột đến mức nước mắt lưng tròn, chuẩn bị khóc to, Hồ Điệp Quân đành phải nhanh chóng mang cô bé rời khỏi.
"Nhưng làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến tiến độ của khu thu hồi. Gần đây có rất nhiều chó bị thu hồi, chúng tôi phải xử lý cho kịp thời gian..."
"Không cho phép là không cho phép!" Tinh Hoa hơi kích động trầm giọng nói, nhưng vừa dứt lời, hắn liền cảm giác được mắt mình đau nhức.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuy-tinh-he-liet-bien-duyen-chi-do/582574/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.