Kinh Tinh cảm thấy công việc trợ lý này của cô sớm muộn gì cũng thất bại, lần trước đã đồng ý có một cuộc phỏng vấn với tạp chí, Uông Hạo Diên không biết gặp vấn đề gì, mọi người đều không liên lạc được. 
Mười hai giờ rưỡi Kinh Tinh ôm mèo nhỏ đến nhà Uông Hạo Diên, cô còn làm biên tập viên cho tạp chí, cho nên rành nhất mấy vụ đứng trước cửa nhà tác giả đòi bản thảo. Bất quá đây là lần đầu tiên cô đứng trước nhà Uông Hạo Diên, bởi vì Uông Hạo Diên thường ngày cũng khá chuyên nghiệp. 
Nhà Uông Hạo Diên ở trung tâm thành phố, người qua lại rất nhiều, chắc là ỷ vào mình không được hồng lắm không sợ bị nhận ra, cho nên ở cũng khá thuận lợi. 
Kinh Tinh ấn chuông cửa muốn gãy cả tay, bên trong vẫn không một tiếng động, cô nhớ tới tài liệu mà Phí Nguyên đưa cho, phía trên có ghi mã chống trộm nhà Uông Hạo Diên. 
Thuận lợi vào nhà, Kinh Tinh đem mèo nhỏ đặt xuống đất rồi bước tới phòng ngủ, mở cửa thấy Uông Hạo Diên nằm ngủ như bất tỉnh, bởi vì nghẹt mũi nghiêm trọng nên có thể nghe thấy tiếng thở khò khè nặng nhọc. 
Phí Nguyên gọi điện tới, Kinh Tinh bắt máy: “Nguyên ca, cậu ấy vẫn đang ngủ, em cảm thấy cậu ấy không ổn rồi.” 
Đặt điện thoại xuống, Kinh Tinh kéo tay áo Uông Hạo Diên lên, chắc do tư thế nằm vặn vẹo quá, Uông Hạo Diên cau mày, chậm rãi mở mắt, nói: “Chị gái, kéo muốn đứt gân tay tui rồi.” 
“Trời đất ơi giọng cậu như vầy toi rồi.” Kinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-quan-he/1353963/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.