Ban đầu Giản Tân cảm thấy người trước mặt này có chút kì quặc, nhưng không nói được là kì chỗ nào, bởi vì đối phương kéo mũ thật thấp nên cậu không thấy rõ mặt mũi, giọng nói do bị cảm nên khàn khàn nghe cũng không quen. 
Khám bệnh xong rồi vẫn còn ngồi bất động, sau đó lại hỏi một câu: “Giản Tân, là em sao?” 
Giản Tân ngơ ngác “Ừ” một tiếng, cậu cảm thấy người này rất quen nhưng lại không chắc chắn, hoặc là không dám tin rằng đối phương là người cậu đang nghĩ tới. 
“Bác sĩ Giản, mới vừa đưa đến một bệnh nhân chảy rất nhiều máu mũi, anh qua xem một chút đi.” Y tá trực đêm đột nhiên vào thông báo, thấy Uông Hạo Diên đang ở đây, “Có bệnh nhân à, anh qua xem được không?” 
Giản Tân vốn kê thuốc cho Uông Hạo Diên xong cả rồi, nếu như không nhận ra được người thì chắc Uông Hạo Diên đã sớm về nhà, Giản Tân đứng dậy định tới xem bệnh nhân thế nào, Uông Hạo Diên vẫn ngồi bất động. 
“Cái kia, anh…” 
Uông Hạo Diên cúi đầu chống cằm: “Anh ở đây đợi em một lát.” 
Giản Tân đóng cửa đi ra ngoài, cậu bước nhanh tới phòng xử lí, nhưng mà đầu óc vẫn để đâu đâu ở phòng bên cạnh. Người kia nói tên là Vương Hạo, Vương Hạo, Giản Tân cảm thấy tim mình đập nhanh quá. 
Cậu có thể khẳng định rằng, tổ tông kia chính là Uông Hạo Diên. 
Bệnh nhân bị chảy máu mũi là một ông chú đã 50 tuổi, Giản Tân lại cầm máu, đồng thời đo huyết áp, hỏi: “Bình thường huyết áp chú có cao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-quan-he/1353962/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.