Edit + Beta: Dực
Hữu Nhàn lau nước mắt, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Long Thiên Giới —
“Hoàng thượng, Hữu Nhàn xin người khai ân, đừng bắt Thuộc Phong ngồi tù, chàng là vương gia, làm sao có thể trở thành tù nhân được?”
“Hắn phạm trọng tội, nếu không trừng trị, sau này làm sao trẫm có thể đứng đầu thiên hạ?”
Long Thiên Giới phẫn nộ nói.
Hữu Nhàn thấy ngữ khí của Long Thiên Giới quá kiên quyết, lập tức ôm chặt lấy cổ Thuộc Phong như một đứa trẻ, dùng chính cơ thể mỏng manh của mình bảo vệ hắn.
“Không phải! Chàng không có phạm phải tội ác tày trời, cũng không có kháng chỉ bất tuân! Là ta ép chàng làm như vậy, là ta uy hiếp chàng, bắt chàng mang ta rời đi, nếu là kháng chỉ thì chủ ý chính là của ta!”
“Nhàn nhi?” Thuộc Phong trừng to mắt “Nàng có biết nàng đang nói bậy bạ cái gì không? Không cần phải hi sinh bản thân như vậy!”
Cái này chỉ có thể là tình cảm nàng dành cho hắn, quá căng thẳng nên tâm tình không thể khống chế được.
“Ta không nói bậy bạ gì cả! Đây là sự thật! Là ta ép chàng, là ta đố kỵ với Đồ Nùng được thành thân với chàng, muốn áp chế chàng, chàng mau nói với hoàng thượng đi!”
Hữu Nhàn thu ánh mắt thần tình lại, không tiếc lời muốn một thân chịu tội thay hắn.
“Hoang đường! Vốn không có chuyện như vậy!”
Ánh mắt hắn phát lạnh, nhíu chặt mày, đột nhiên quay về phía Long Thiên Giới chắp quyền.
“Hoàng thượng, đây đều là hành vi đơn phương của thần, trước đó nàng không hề muốn, thần nguyện lĩnh chỉ chịu tội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514406/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.