Edit + Beta: Dực
Hữu Nhàn trợn to mắt, Thuộc Phong cảm thấy nàng muốn giãy khỏi vòng tay hắn, lại càng ra sức ôm chặt lấy nàng.
Quân binh cũng bắt đầu dồn ép, khuôn mặt tuấn tú của hắn biến sắc, mặc dù hắn biết Chúc Kiếm Khác đánh lén, nhưng hai mặt bị thi triển thế gọng kìm, hắn đã mất khả năng né tránh rồi.
“Dừng tay!”
Trong thời điểm nguy hiểm, Long Thiên Giới quát một tiếng mạnh mẽ.
Long Thiên Giới nhận ra Chúc Kiếm Khác bằng mặt nhưng không bằng lòng, còn có ý muốn Thuộc Phong chết.
Chúc Kiếm Khác sửng sốt, cho dù hắn hận Thuộc Phong đến thấu xương, cũng không dám công khai kháng chỉ bất tuân.
Mũi Kiếm cách Thuộc Phong không quá một phần phải dừng lại, mà cùng lúc đó mũi kiếm của Thuộc Phong cũng dừng lại trên cổ Chúc Kiếm Khác.
Hai bên trừng mắt dò xét đối phương, trong con ngươi tràn ngập khói thuốc súng vẫn chưa hề biến mất.
Hữu Nhàn sợ tới mức sắp ngất đi, hai chân tê dại, ngã vào khuỷu tay Thuộc Phong, cả cơ thể đều phải nhờ hắn đỡ.
“Thuộc Phong, còn muốn tiếp tục phản kháng nữa không? Ngươi không muốn sống, nhnng tính mạng của Hữu Nhàn ngươi cũng không quan tâm sao?”
Long Thiên Giới nhướn mày, thần sắc nghiêm nghị quát lớn.
Thuộc Phong nhíu mày nhăn mặt, bàn tay to vẫn nắm chặt chuôi kiếm, bất cứ lúc nào cũng có thể khai chiến.
“Phong! Đừng đánh nữa! Sẽ bị thương!”
Hữu Nhàn hoảng sợ ôm lấy tấm lưng tráng kiện của Thuộc Phong, khuôn mặt nhỏ nhắn chôn vào khuỷu tay hắn.
“Nhàn nhi?”
Ánh mắt mãnh liệt của Thuộc Phong đột nhiên trở nên âm trầm, cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514405/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.