Hữu Nhàn rút tay ra khỏi bàn tay như xiềng xích của hắn, tiện đà quay lưng đi
“Hết đau rồi!”
Nàng cúi đầu, nhẹ giọng đáp, giống như tự lẩm bẩm.
“Cùng ta trở về, ngày mai nàng phải nói như vậy với thái hoàng thái hậu.”
Thuộc Phòng bá đạo nói, hắn vẫn giống như trước đây, không cho người khác phản đối.
“Không, ta không về!”
Hữu Nhàn không đồng ý, phản kháng lại hắn.
“Nữ nhân này…!”
Hắn xiết chặt nắm tay, thực không thể chịu nổi thái độ của nàng như vậy.
“Để ta ở lại hoàng cung một tháng, chính ngươi đã đồng ý rồi. Ta mới ở ba ngày, ngươi không thể không giữ lời như thế được!”
Hữu Nhàn bình tĩnh nói.
Thuộc Phong bị nàng nói cho tức giận, mặt lúc đỏ lúc trắng, hắn bây giờ là bị gì vậy?
Cầm hòn đá đập vào chân mình à?
“Ta hối hận rồi, nàng hãy nói rõ với bọn họ, là nàng muốn quay về với ta, như vậy đi!”
Hắn bá đạo nói!
Hữu Nhàn ngẩng đầu, lặng lẽ nhìn hắn một lúc lâu, im lặng nhìn!
“Trở về cùng ngươi là ý gì? Chúng ta vẫn phải tiếp tục khắc khẩu nhưtrước đây sao, ngươi vốn không thương ta, hà tất phải cố gắng giữ ta lại làm gì, ngươi vốn biết, chúng ta đã không còn có khả năng.”
Sự tình đều loạn hết cả lên, mọi người trong cũng đều biết đều lời ra tiếng vào rằng nàng không được sủng ái mà tự sát, nàng không còn cáchnào tự tin đối mặt với hắn, cũng không còn tự tin chết một lần nữa.
“Nàng nói bậy gì vậy? Nàng là nữ nhân của ta, ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514371/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.