“Đừng, đừng làm khó hắn, đợi ta bình tĩnh lại là ổn rồi!”
Hữu Nhàn mở to mắt nhìn thái hoàng thái hậu.
Thái hoàng thái hậu cũng kinh ngạc mở to mắt.
“Con còn trẻ, sao lại nói ủ rũ như vậy?”
Loại ngữ điệu này chỉ để người đã nếm đủ chuyện đời nói thôi.
Mà nàng thì mới mười mấy tuổi, giống như đã trải qua đau thương, khiến người khác càng lo lắng, càng yêu thương.
Hữu Nhàn buồn bã cúi đầu.
“Dì, ta giao Hữu Nhàn cho người, Trúc Tâm còn đang mang thai, ta về chăm nàng.”
Hữu Hạo mặc dù người ở đây, nhưng hồn đã sớm bay về bên Trúc Tâm rồi.
“Đi đi, ngày nào con cũng gặp, gấp cái gì!”
“Vậy cháu xin phép!” Hữu Hạo lén cười, rồi lại chớp chớp mắt với HữuNhàn “Muội muội ngốc, ở trong cũng thả lỏng tâm tư đi, còn tên kia, sớmquên hắn ta đi!”
Hữu Nhàn sửng sốt, cúi đầu không nói gì.
“Phi phi phi, có ca ca nào vô lại như vậy không? Phu thê nhà người ta cãi nhau, chúng ta là người ngoài không khuyên giải, trông con lại còncó chút hả hê, còn ngại chưa loạn hả?”
Thái hoàng thái hậu ôm đầu Hữu Nhàn, nhíu mày nói.
Hữu Hạo vứt luôn thái độ vui vẻ, chắp hai tay cung kính.
“Vậy, chi bằng dì hãy làm chủ tất cả đi!”
Nói xong, hắn bước nhanh ra ngoài, một lát đã không thấy bóng dáng.
“Ai, cô nương tử là quên ngay, không để ý đến người khác, nếu ThuộcPhong đối với con bằng một nửa Hữu Hạo đối với Trúc Tâm thì hai ngườicũng không cãi nhau như tình trạng hôm nay!”
Thái hoàng thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514368/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.