Edit + Beta: Dực 
“Hắn phải đi?” Hữu Nhàn mở to mắt “Không phải lần này về ba tháng sao?” 
“Đúng vậy, quận chúa! Chỉ thị đột nhiên hạ xuống, hơn nữa chuyện xảyra hôm qua, Chúc tướng quân cũng không muốn ở lại. Nói nếu có thể ngườihãy đi gặp tướng quân một lần, nếu không rảnh thì thôi.” 
Tử Ngọc truyền lại nguyên văn lời nói của Chúc Kiếm Khác. 
Hữu Nhàn do dự một lúc, đột nhiên ngẩng đầu. 
“Được! Ta đi!” 
Chúc Kiếm Khác vẫn đối với nàng rất tốt, khó có cơ hội tới vương phủlàm khách, nhưng lại cãi nhau khiến hắn không vui, nếu như ngay cả khihắn đi cũng không tới tiễn, nàng thực sự không yên tâm. 
Lúc Hữu Nhàn tìm thấy Chúc Kiếm Khác, hắn đã lệnh cho quân lính thu dọn hành trang xong. 
Hữu Nhàn từ từ tiến lại gần, Chúc Kiếm Khác thấy nàng, nhất thời ngây người. 
“Khác ca ca, ca phải đi sao?” 
Lời nói ra khỏi miệng, ngữ khí khẳng định là đã biết rõ. 
Thần tình Chúc Kiếm Khác trở nên phức tạp nhìn chằm chằm Hữu Nhàn,một lúc sau mới khôi phục tinh thần, gượng gạo gật đầu một cái. 
“Đến lúc phải đi rồi, ta ở lại thấy nhiều chuyện không quen, không nhịn được muốn lên tiếng, kết quả vẫn là lực bất tòng tâm.” 
Gương mặt Hữu Nhàn trắng bệch, nàng hiểu ngụ ý của Chúc Kiếm Khác. 
“Xin lỗi!” Hữ Nhàn cúi đầu xuống lúng túng nói “Ta biết ca tốt vớita, nhưng… ta không biết phải nói như thế nào, ngay cả chính tacũng không biết tại sao sự việc lại trở nên không thể cứu vãn như vậy.” 
Thấy bộ dạng tiều tụy của nàng, trái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514327/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.