Edit + Beta: Dực
Ly Ly mượn oai hùm nhướn mày, công việc của Hữu Nhàn đã mở rộng ra thay một nha đầu giặt y phục.
“Ngươi để đó!”
Liếc qua chỗ y phục chồng chất như núi nhỏ, ánh mắt Hữu Nhàn thoángngừng lại trong chốc lát, ý thức mơ hồ, lấy một bộ lên, sau đó bắt đầura sức vò.
“Hừ!”
Ly Ly vênh mặt hừ một tiếng, sau đó bỏ đi.
Bàn tay bị phỏng hôm qua vẫn chưa kịp xử lý, bây giờ đã nhiễm trùng, hiện tại ngâm trong nước lạnh khiến nàng đau âm ỉ.
Đôi bàn tay thon dài tinh tế như ngọc bị vết thương dày vò, khắp nơi đều loang lổ những vết thương.
Hữu Nhàn cắn chặt môi, ép mình gạt đi những suy nghĩ trong lòng.
Nuốt hết những đau khổ mang theo vị máu tanh xuống.
Chúc Kiếm Khác nhìn từ xa, nhìn một lúc lâu, sau đó mới tới gần.
“Hữu Nhàn…”
Hắn nhẹ giọng thăm dò gọi nàng.
“Khác ca ca?”
Hữu Nhàn hờ hững ngẩn ra, sau đó ngây người nhìn hắn.
Để người quen thấy bản thân thảm hại như vậy, nàng rất xấu hổ.
“Tiểu thiếp kia gây khó dễ cho muội đúng không?”
Hắn muốn kiềm chế cảm xúc nói, nhưng lời nói đến miệng, ngữ khí lại trở nên vội vàng.
“Ca không cần phải lo, chuyện của ta, ta có thể xử lý!”
Hữu Nhàn gục đầu xuống, hai mắt nhìn thẳng vào chậu y phục bẩn.
Trong lúc lơ đễnh Chúc Kiếm Khác nhìn thoáng qua đôi tay bị thương của nàng, đôi mắt anh tuấn đột nhiên trừng lớn.
“Tay muội làm sao vậy? Là ai khiến muội bị thương?”
Hữu Nhàn ngẩng đầu lên, thấy ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514324/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.