Edit + Beta: Dực 
Sau khi Tử Ngọc ra khỏi Tử Đình viện, vừa đi vừa che mặt khóc. 
“Tử Ngọc?” 
Chúc Kiếm Khác đang đứng trước cửa Tĩnh Di viện liền đi tới. 
Mấy ngày nay… không thấy Hữu Nhàn, hắn đang tìm cơ hội tìm Tử Ngọc hỏi, không ngờ lại thấy nàng khóc thút thít đi về phía hắn. 
“Chúc tướng quân?” 
Hữu Nhàn bất ngờ mở to mắt, xịt xịt mũi, nhìn hắn. 
“Sao ngươi lại khóc? Quận chúa của ngươi đâu?” 
Chúc Kiếm Khác kinh ngạc hỏi, trực giác cho hắn biết tình hình hiện tại không ổn chút nào. 
“Quận chúa… quận chúa…” 
Tử Ngọc ấp úng một hồi. 
“Hữu Nhàn làm sao rồi?” 
Chúc Kiếm Khác tiến lên vài bước, vẻ mặt đột nhiên căng thẳng. 
“Chúc tướng quân! Không ai thương quận chúa của ta!” 
Cuối cùng cũng gặp được người quan tâm tới chủ tử, Tử Ngọc đột nhiên khóc òa lên. 
Vừa mới tận mắt thấy chủ tử bị Ngọc Nhi lăng nhục đủ loại, ngay cả nàng cũng thấy uất ức thay chủ tử. 
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hữu Nhàn đã xảy ra chuyện gì?” 
Chúc Kiếm Khác trừng lớn mắt, con ngươi sáng nhìn thẳng vào Tử Ngọc 
Tử Ngọc lau qua nước mắt. 
“Quận chúa, người… người bị vương gia phạt chăm sóc tiểu thiếp vừa mang thai…” 
“Cái gì?” Hắn nhướn cao đôi mày rậm “Kẻ đó là tiểu thiếp Ngọc Nhi không coi ai ra gì sao?” 
Lúc tới đây hắn đã từng nhìn thấy Ngọc Nhi mỉa mai Hữu Nhàn ngay trước mặt, mà Hữu Nhàn ngại nàng ta có thai, nên nhịn đủ điều. 
“Không sai! Chính là nàng ta!” 
Tử Ngọc ngẩng đầu nhìn hắn, gật đầu một cái. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514323/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.