Thời hạn trở về lần này của Chúc Kiếm Khác tương đối dài, lại ngây ngốc ở kinh thành ba tháng. 
Phủ đệ tổ tiên của hắn bị dỡ xuống, Giang lão Vương Gia vẫn coi trọng Chúc Kiếm Khác, giữa bọn họ lại có giao tình thúc chất (*) nhiều đời, vì vậy mới mời hắn tới quý phủ bọn họ ở. 
(*) chú cháu 
Bởi vì Chúc Kiếm Khác và Hữu Nhàn từ nhỏ đã là bạn chơi rất tốt, lần này hắn tới kinh thành cũng là vì nàng. 
Vài ngày sau tại Giang Vương Phủ, Chúc Kiếm Khách lấy danh nghĩ tới Thuộc Vương Phủ để gặp Hữu Nhàn. 
“Khác ca ca, ca ca ở lại Thuộc Vương Phủ vài ngày đi, dù sao ca ca cũng có nhiều thời gian, hơn nữa chúng ta cũng đã lâu rồi không gặp, vừa hay có thể cùng nhau hàn huyên.” 
Hữu Nhàn vẫn xem Chúc Kiếm Khác như ca ca, rất hiếu khách nói. 
Chúc Kiếm Khác cười lãnh đạm một tiếng, lắc đầu. 
“Không cần, ta ở tạm Giang Vương Phủ là thấy tốt rồi. Dù sao muội cũng đã xuất giá, chúng ta không thể thân thiết như trước đây nữa.” 
Hữu Nhàn nghi hoặc mở to mắt. 
“Tại sao không thể thân thiết như ngày nhỏ nữa? Ta vẫn là ta, vẫn là tiểu Hữu Nhàn mà ca chăm sóc năm đó.” 
Hữu Nhàn chân thành nhìn Chúc Kiếm Khác, vẫn là hai má lúm đồng tiền trước đây. 
“Phải không…” Trong mắt Chúc Kiếm Khác tràn ra một tia sáng “Muội thực sự cho là như vậy?” 
Hữu Nhàn kiên định gật đầu. 
“Đúng vậy, ca vĩnh viễn là Khác ca ca của ta, điều đó làm sao có thể thay đổi theo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514307/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.