Edit: Anh TúcTuấn mâu Thuộc Phong nhíu lại nhìn nàng chòng chọc, Hữu Nhàn biết sai liền cúi đầu
Nhìn đến bàn tay nhỏ bé của mình vẫn đang kéo ngoại bào của hắn, nàng liền khích động buông tay,không tự giác lùi lại……..
Nàng biết, hắn không thích sự đụng chạm của nàng.
“ Vừa rồi, cảm ơn chàng, nếu như không có chuyện gì khác , ta đây đi trước.”
Hữu Nhàn xoay người bước đi.
“ Ta cho phép người rời đi sao ?”
Thuộc Phong âm lãnh gọi nàng quay lại.
Hữu Nhàn dừng lại bước chân, hơi ngạc nhiên mở to mắt nhưng cũng rất nhanh lại cô đơn hạ mí mắt xuống.
“ Ta ……..có thể đi không?”
Nàng ngập ngừng yếu ớt hỏi, bộ dáng ủy khuất như tiểu tức phụ ( cô dâu nhỏ ) vừa mới bị phạt.
“ Không được đi !”
Thuộc Phong thô bạo đánh gãy lời nói của nàng, dùng sức giữa chặt lấy cánh tay của Hữu Nhàn.
Hữu Nhàn mờ mịt nhìn hắn, không rõ lặp lại lời hắn.
“ Nhưng là ….. rõ ràng chàng nói muốn ta cút………..”
“ Ngươi là người châm lửa thì phải phụ trách giúp ta dập tắt!”
Thuộc Phong trừng mắt, quỷ mâu lạnh thấu xương.
Hữu Nhàn không hiểu………….
“ Chàng đã có Ngọc nhi, tại sao còn cần ta dập lửa?”
Nàng cũng không dám hỏi lớn tiếng, chỉ là thì thầm lẩm bẩm.
“ Ai phạm lỗi thì phải tự chịu trách nhiệm!”
Hắn đổi trắng thay đen lại còn xấu tính quát nàng.
Hữu Nhàn cắn môi im lặng, bị hắn khi dễ cũng không dám nói lời nào.
Một trận gió lạnh thổi qua, khiến Hữu Nhàn cả người co rúm lại, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514219/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.