Hữu Nhàn mở to mắt kinh ngạc .
“ Là chàng nói, không có việc gì thì không được tới tìm chàng.”
Nàng lầm bầm trả lời.
Thuộc Phong bĩu môi, từ chối cho ý kiến.
“ Lạ quá nhỉ, ngươi lại chịu nghe lời như vậy sao?”
Hữu Nhàn sững sờ nhìn hắn, nàng nghe ra được sự trào phúng trong lời nói của hắn.
“ Chàng có thú vuimới, ta đương nhiên là nên đứng ở một bên nhìn rồi.”
Nàng đột nhiên chanh chua trả lời.
Thuộc Phong lạnh lùng liếc nhìn nàng một cái, sau đột nhiên nói.
“ Đúng là không biết tự lượng sức mình………ngươi nói thật buồn cười”
Hữu Nhàn ảm đạm hạ mi mắt.
“ Đã như vậy, chàng còn tới tìm ta làm gì?”
Thuộc Phong lắc lắc triết phiến trên không trung xoẹt ra một đường cong đẹp mắt phe phẩy phe phẩy
“ Tìm ngươi đương nhiên không phải để nói chuyện yêu đương.” Hắn dừng lại, liếc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tái nhợt đi . “ Có chuyệncần ngươi phối hợp giúp sức”
“ Sự phối hợp của ta?”
Hữu Nhàn nghi ngờ lặp lại một lần nữa.
Hắn là vương gia một tay che trời, còn có chuyện gì cần sự phối hợp của nàng?
“ Không sai.” Hắn liếc mắt nhìn nàng một cái, “ Vương tử của Thiên Diệp quốc coi trọng ngươi, muốn ngươi tới bồi hắn ba ngày.”
“ Chàng nói cái gì? Vương tử của Thiên Diệp quốc coi trọng ta? Chúng ta ngay ngay cả mặt cũng chưa từng gặp qua?”
Hữu Nhàn mở to mắt, giật mình nói.
“ Hôm đó ở kĩ viện, hắn đã nhìn thấy ngươi.”
Hắn bình tĩnh trả lời , giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514203/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.