Hữu Nhàn bỏ chạy được một đoạn khá xa rồi dừng lại bên hồ nhỏ.
“ Nương nương , người không nên quá để tâm tới lời nói của vươnggia….nơi đó từ trước tới giờ vương gia vẫn cấm không cho ai tiến vào,không phải chỉ mình người”
Tần Tương nhẹ nhàng khuyên nhủ.
“ Nhưng vì sao? Nơi đó rõ ràng là không có ai ở ?”
Nàng muốn biết sự thật.
“Bởi vì…………..”
Tần Tương không nói được nữa.
Hữu Nhàn hít mũi một cái, nghẹn ngào thay Tần Tương nói ra sự thật:
“ Bởi vì nơi đó là phòng tẩu tẩu của ta đã từng ở đúng không?”
Tần Tương kinh ngạc mở lớn hai mắt.
“ Người……..sao người bi…..biết?”
Hữu Nhàn lẩm bẩm dường như là tự nói cho chính mình nghe.
Nếu biết trước là như thế này, nàng tình nguyện để chính mình khôngthấy thứ gì, không biết bất cứ thứ gì, vĩnh viễn cũng không muốn đặtchân tới nơi này!
Tần Tương bất đắc dĩ thở dài,vẫn là cố gắng khuyên nhủ.
“ Nương nương , đó đều là những chuyện đã sảy ra từ rất lâu rồi…………”
“ Đã rất lâu rồi, nhưng là hắn vẫn không quên được, không phải sao?”
Hữu Nhàn ngăn những lời Tần Tương chuẩn bị nói lại…..,lớn tiếng phản bác, xong lại quay đầu tiếp tục chạy đi.
Đó là nơi chị dâu đã từng ở! Là sự thật! Là sự thật!
Nàng chạy đi, hoàn toàn không có điểm dừng, chỉ là tuyệt vọng chạy về phía trước , muốn nhanh chóng rời xa nơi này, nước mắt giống như nướcđê vỡ không ngừng rơi xuống ……….
Chỉ cần nhìn vị trí của căn phòng đó cùng với cách bài trí bên trong, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514202/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.