“ Uy! Giang Hữu Nhàn, ngươi tỉnh lại cho ta !” 
Thuộc Phong đưa tay vỗ nhẹ vào hai má của nàng,vậy mà nàng một chút phản ứng cũng không có. 
“ Đáng chết! ” 
Hắn khó chịu nguyền rủa một tiếng, ôm ngang nàng lên. 
“ Nữ nhân phiền toái!” 
Sớm biết như thế này hắn sẽ không tới đây! 
Đầu óc hắn nhất thời thực sự có vấn đề, nên mới rảnh rỗi mà đi tới Từ Đường này mà! 
Nữ nhân này cũng quá nhát gan đi! 
“ Thưa Vương gia,Vương phi là bị dọa hoảng sợ ,lại phải chịu đói mộtthời gian dài,mới bị bất tỉnh. Thần đã bắt mạch,hẳn là không có gì đángngại. Đợi sau khi Vương phi tỉnh lại, nên để người ăn chút đồ ăn thanhđạm, hẳn là sẽ bình phục rất nhanhi ” 
Tiễn Chi Tín vốn là ngự y đã trải qua hai triều đại,mấy năm trước đã cáo lão hồi hương,trở thành đại phu của Thuộc vương phủ. 
“ Khi nào thì có thể tỉnh lại?” 
“ Hẳn là không lâu nữa”. 
Tuấn nhan lạnh lùng nhìn không rõ cảm xúc, Thuộc Phong gật đầu , cánh tay dài vung lên. 
“ Lui xuống đi” 
Tiễn Chi Tín cung kính khom người, rời khỏi phòng. 
Cả căn phòng giờ chỉ còn lại hắn đứng nhìn nàng đang mê man ngủ. 
Thuộc Phong chậm rãi đi lại gần mép giường,bình tĩnh chăm chú nhìn dung nhan thanh lệ thoát tục của nàng . 
Bọn họ mặc dù đã là phu thê,nhưng đây vẫn là lần đầu tiên “hài hòa” ở chung một căn phòng. 
Nàng, khi yên lặng ngủ ,nhu thuận hơn rất nhiều khi nàng tỉnh. 
Hắn từ từ cúi xuống,tuấn mâu khép hờ hơi nhướn lên,đột nhiên hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514184/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.