“ Vương gia hay là bỏ qua đi,đã hai ngày rồi nương nương không có ăngì đó,buổi tối Từ Đường lại âm u đáng sợ. Nương nương được nuông chiềutừ bé,vạn nhất xảy ra chuyện,cũng khó mà ăn nói với Giang phủ.”
Thuộc phong nhíu mày,khinh thường mà nhếch môi cười lạnh.
“ Nàng đã gả cho Thuộc Phong ta,ta dạy bảo nữ nhân của mình như thế nào ,Giang Vương phủ dám can thiệp vào sao? ”
“ Dạ ,là nô tài nhiều lời. Vậy Vương gia hiện tại quay trở về phòng sao?”
Thuộc Phong liếc xéo hắn một cái
“ Đi Từ Đường!”
“ A ?”
Tần Tương choáng váng,tâm tư của Vương gia thật là khó lắm bắt,không phải hắn vừa mới nói……………..
“ Ta đi một mình,ngươi không cần đi theo.”
Thuộc phong vươn tay cầm lấy ô trong tay Tần Tương,quay người hướng Từ Đường mà đi tới.
Có lẽ ngày hôm nay quá rảnh rỗi,hắn lại có hứng thú muốn biết “xú nha đầu” ra sao.
Bất quá ,như vậy cũng không phải là không tốt,hắn cũng muốn xemxem,nàng có phải đúng như lời Tần Tương nói ,cứ như vậy mà ” làm trònbổn phận” ?
___________________________________________
” Ầm !”
Lại một tiếng sét nặng nề vang nên, gió cùng mưa đánh thẳng vào người nàng,khiến Hữa Nhàn ngay cả mắt cũng không mở nổi ,căn phòng vốn cònánh nến chợp chờn bỗng trong nháy mắt cũng vụt tắt,trong phòng ngoàiphòng đều là một màn đêm u ám.
Hữa Nhàn hoảng sợ trừng to mắt,cả người nằm sấp xuống,bất lực bò đến dưới gầm bàn trốn tránh.
Nàng dù sao cũng chỉ là một tiểu cô nương, cả một đêm bị dọa chohoảng sợ hòan toàn đã vượt khỏi sức chịu đựng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514183/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.