Mộc Sâm rất nhanh liền phát giác được sự dị thường của Mộc Linh Nhi, thấy nàng cứ mãi quay đầu, không khỏi dừng lại, nhìn về hướng nàng đang nhìn, không thấy có cái gì, bèn hỏi:
- Linh Nhi, ngươi làm sao vậy?
Mộc Linh Nhi hoài nghi liệu có phải là mình ảo giác hay không, ánh mắt đỏ ngầu nói:
- Trưởng lão, vừa rồi giống như ta nhìn thấy một người.
Nhìn thấy một người thì làm sao? Mộc Sâm kỳ quái nói:
- Người nào? Là người Hải tộc hay là người của Bạch gia?
Ở chỗ này, hắn nghĩ không ra còn có thể có ai khác.
Mộc Linh Nhi lắc đầu:
- Giống như là một người xa lạ, trước kia chưa từng gặp qua.
- Người xa lạ?
Mộc Sâm nhíu mày:
- Bộ dạng thế nào?
Mộc Linh Nhi ngẩng đầu suy nghĩ một chút, nói:
- Người rất kỳ quái, giống như là người xấu mà tộc nhân vẫn thường nói qua.
- Ngươi rất kỳ quai? Ngươi xấu mà tộc nhân vẫn thường nói qua?
Mộc Sâm ngẩn người, không hiểu là chuyện gì:
- Bộ dạng giống như người xấu ư?
Mộc Linh Nhi đưa tay ra dấu, miêu tả lại:
- Đầu trọc, không có tóc, tay áo rộng thùng thình, giống như là tăng nhân mà tộc nhân vẫn hay kể, tộc nhân nói tăng nhân đều là người xấu, đặc biệt là tăng nhân dễ nhìn đều là lừa đảo. Vừa rồi ta giống như nhìn thấy một tăng nhân rất dễ nhìn, không có tóc, mặc tăng bào màu trắng...
Tùy theo hình dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2420323/chuong-3912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.