Trên lầu các cao cao, Miêu Nghị mặt không biểu tình, chắp tay lên lan can nhìn ra tinh không xa xa.
Dưới sự dẫn dắt của Dương Triệu Thanh, Bàng Quán đi tới trên lầu, đến sau lưng Miêu Nghị hành lễ nói:
- Bái kiến bệ hạ.
Miêu Nghị quay đầu khẽ cười, vươn tay mời hắn bước lên đứng ngang hàng, lại vung tay chỉ về hướng từng điểm tinh quang đang dần đao lui khắp bốn phía, hỏi:
- Trương diện này có tráng quan không?
Vừa nghe lời này, Bàng Quán biết tâm ý đối phương là gi, gọi hắn tới chẳng qua là muốn hắn tận mắt nhìn thấy cảnh này, hỏi hắn có phục hay không, đồng thời nói cho hắn biết, năm đó cho dù người cướp được gia ban Nam quân, bây giờ cũng lắm vẫn cái Thiên vương chưởng lệnh Nam quân, nhưng ta thì khác.
Hắn tả nhìn hai bên một chút, tán thưởng nói:
- Thiên cung chuyển dời, trường diện trang quan, khí thế hào hùng, hùng tâm của bệ hạ người như thần đâu thể so được, là năm đó thần không biết tự lượng sức mình.
Ý là chính thức cúi đầu nhận sai với hành động tranh giành địa bàn Nam quân năm đó, tỏ vẻ thần phục.
Miêu Nghị cười:
- Sự tình năm đó cũng tính là trẫm có lỗi với người, quay đầu tự sẽ bồi thường cho, dành cho ngươi một ghế Thiên vương, không biết ý người như thế nào?
Bàng Quán sửng sốt một lúc, còn có chuyện tốt thế này? Hắn hơi không hiểu được Miêu Nghị làm thế là có ý gì, chẳng lẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2420286/chuong-3895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.