Thế lực Thanh, Phật có thể động dụng toàn lực sáng tạo điều kiện cho đệ tử Phật môn tập kết, thế lực Miêu Nghị có thể động dụng thì toàn lực ngăn trở, nhân mã rải rác các nơi mà song phương có thể động viên cộng lại không phải con số nhỏ, thậm chí vượt qua số đại quân chu lực của song phương. Những nhân mã rải rác này cũng chỉ có thể chém giết đến như thế, không được tập trung tiến hành huấn luyện qua, không thích hợp với đại quy mô tập quần chinh chiến, vốn cũng là nhân mã lâm thời điều động ra.
Trận chém giết của những người này kỳ thực phân không ra thắng thua, không khác gì phá hoại, ngăn trơ lẫn nhau.
Tóm lại chiến sự tranh giành thiên hạ đã không chỉ giới hạn giữa đại quân chủ lực của song phương, tiềm lực mà song phương có thể lấy ra đã được triển khai toàn diện, chiến hỏa thiêu khắc tinh không thiên hạ, cơ hồ không có phương thế lực nào có thể may mắn tranh được.
Duy nhất có thể hạnh miễn cũng lại là những tán tu không quy thuộc bất kỳ phương thế lực nào, số lượng nhóm người này kỳ thực chiếm đại đa số tu sĩ trong thiên hạ, cao thủ trong đó cũng có không ít, nhưng thiếu hụt tổ chức hữu hiệu, không hình thành được lực lượng tương xứng nên có, bình thường đấu đá lẫn nhau thì còn được, chứ đối mặt loại chiến sự này thì chỉ có nước tìm một chỗ tránh đi.
Trong loại người này có kẻ vì muốn tiêu dao tự tại, không nguyện chịu ước thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2420112/chuong-3809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.