Mặt nạ vừa kéo tới tay, Tô Vận cũng sửng sốt, không nghĩ tới chính mình không ngờ thật dám ra tay, cũng là bởi mấy năm nay bị Dương Khánh khi phụ khổ, không nhịn được. Một đôi mắt đẹp lúc này không khỏi ngắm nhìn nét mặt hai tấn hoa râm mà lược hiển thanh gầy của Dương Khánh, cảm giác rất giống đã gặp qua ở đâu, lại rất giống chưa từng thấy qua.
Dương Khánh vươn tay lấy lai mặt nạ. Tô Vận cũng vội vàng trả lại.
Ai ngờ biến hóa ngay tại lúc này, tay Dương Khánh trảo hướng mặt nạ, đột nhiên thuận thế nắm chặt cổ tay Tô Vận kéo về phía mình, Tô Vận không chút chuẩn bị trở tay không kịp, trực tiếp bị Dương Khánh ôm chầm vào lòng, đôi môi ấm áp thẳng tắp ấn trên môi nàng.
Tô Vận như bị điện giựt, mở to tròng mắt, đột nhiên giãy giụa dùng sức đẩy ra Dương Khánh, thuận tay một tát hung hăng đánh tới.
Nàng nhìn thấy Dương Khánh vẫn đứng ở đó không hề nhúc nhích, cứ thế mỉm cười nhìn nàng, trong đầu nàng chớp qua ý niệm thu tay lại đã không kịp.
Dương Khánh không tránh không né, mặc cho bàn tay tấp tới.
Ba! Một tiếng bạt tai thanh thúy vang dội, hung hăng quất lên mặt Dương Khánh, Dương Khánh không làm gì ngăn cản mặt bị quất đến lệch sang một bên, miệng mũi trực tiếp văng ra máu tươi.
Trên mặt xuất hiện một ấn bàn tay rõ nét, máu tươi trên miệng mũi từng giọt đáp xuống, Dương Khánh chầm chậm quay đầu lại nhìn nàng, trên mặt mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419835/chuong-3672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.