Nàng bỗng nhiên phát hiện mình thật ngốc, tự cho mình là đúng, lúc đó còn hận Vương Lạc chết đi sống lại, thật ra nàng chẳng biết gì cả, lạc lõng trong đám nhân vật lớn này như một trò cười, mình còn bị cuốn vào chuyện này. Miêu Nghị bảo nàng cách Bàng Ngọc Nương xa ra một chút mà nàng không chịu nghe, hôm nay vẫn cứ chạy tới đây, chẳng phải là đâm đầu vào chỗ chết sao? Nếu nghe Miêu Nghị thì làm gì có chuyện bị bao vây ở đây? Không biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Nàng nhanh chóng lấy tinh linh ra liền lạc với Miêu Nghị.
Trong phủ Nguyên soái Mão Lộ, một đội nhân mã vọt vào khuê phòng của Bàng Ngọc Nương, người trong phòng kinh ngạc tới mức đứng bật dậy.
Tra Như Diễm đứng lên quát:
- Tiêu thống lĩnh, ngươi thật to gan, không biết đây là đâu sao? Ngươi dẫn theo người mặc áo giáp xông vào đây là có ý gì?.
Thống lĩnh Tiêu Bình Ba – hộ vệ phủ nguyên soái chắp tay nói:
- Phu nhân, đại soái đang giao đấu với Hạo Đức Phương ở ngoài kia, loạn quân chém giết vô tình, phụng quân lệnh của đại soái, hủy bỏ hôn lễ, để mọi việc ổn thỏa, tạm xin mời phu nhân và tiểu thư tránh tới nơi an toàn.
Bàng Tiếu Tiếu kinh ngạc tới mức trợn tròn mắt há hốc miệng.
- Tra Như Diễm nghe thấy thế thì sợ đến mức hai chân gần như nhũn cả ra, lão gia ngả bài với Hạo Đức Phương? Thật sự trở mặt rồi?
Cho dù bà biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419459/chuong-3489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.