Chương trước
Chương sau
Thiếu nữ mỉm cười che miệng cười khẽ:

- Tỷ tỷ không giỏi dùng từ, tiểu ca chớ trách móc. Chỉ vì khi ở Long huyệt còn chưa hóa hình, tọa kỵ của ngươi bắt nạt chúng ta tới thảm, thường xuyên bắt chúng ta nhổ lông, tỷ tỷ có chút thành kiến với nó. Nếu không phải khách quý giá lâm, e rằng tỷ tỷ sẽ không cho nó tới gần đây.

Lời nói nhẹ nhàng, nhưng cũng không có ý định cho Hắc Thán tiến vào.

Nhổ lông? Miêu Nghị thầm đổ mồ hôi, xoay người lại, nhìn Hắc Thán không biết nói gì cho phải cười khổ nói:

- Bàn tặc, ngươi ở ngoài chờ chút.

Hắc Thán trung thực rụt về, tìm một bãi đất trống nằm xuống.

- Haiz...

Miêu Nghị nhìn nó, bất đắc dĩ thở dài, quay người cùng hai tỷ muội tiến vào trong Băng cung.

Sau khi đi vào, hai tỷ muội ngồi trên ghế ngồi điêu khắc từ băng, thế Phượng Hoàng đang nằm, trên mặt đất cũng xuất hiện một chiếc ghế ngồi băng, mời Miêu Nghị ngồi xuống.

Linh Lan dâng đồ uống đài khách của Cổ băng nguyên, thiếu nữ mỉm cười khách khí nói:

- Nhiều năm không gặp, phong thái của tiểu ca hơn xa năm đó.

Tiểu ca? Đối với xưng hô này, Miêu Nghị có phần dở khóc dở cười trong lòng. Thoạt nhìn ta còn lớn hơn hai ngươi, ta còn tận mắt nhìn thấy hai ngươi từ trong trứng ấp ra, ngươi lại một câu tiểu ca hai câu tiểu ca, khẩu khí ông cụ non.

Muốn mượn địa bàn của người ta tu luyện, người ta cũng không hề có ý làm nhục ngươi, còn rất khách khí, vấn đề xưng hô Miêu Nghị cũng không có đề trong lòng, hỏi:

- Hai vị đúng là khiến ta cảm thấy bất ngờ, không biết hai vị xưng hô như thế nào?

Thiếu nữ mỉm cười nói:

- Hai ta là Huyền nữ thủ hộ Phượng tộc, không có tên, điểm này lệnh sư tổ hẳn là đã biết... Đã quên lệnh sư tό đã đi về cõi tiên, thực là có lỗi. Đương nhiên, khi đối ngoại vì để cho người ngoài dễ dàng phân biệt chúng ta, nếu không có tên thì có phần phiền phức, tỷ tỷ là Phượng, ta là Hoàng, ngươi có thể xưng hô như vậy.

Miêu Nghị mở lớn hai mắt, kinh ngạc nói:

- Các ngươi là Huyền nữ thủ hộ Phượng tộc?

Hoàng gật đầu:

- Đúng vậy!

Miêu Nghị lộ vẻ khó tin:

- Không phải là các ngươi đã bị Yêu tăng Nam Ba...

Hắn nhớ rất rõ hai người là ấp từ hai quả trứng ra. Hoàng rất thẳng thắn với hắn, không có gì giấu diếm.

- Phượng tộc chính là ứng vận mà sinh, trừ phi Thiên địa không dung, nếu không bất tử bất diệt, cho dù mất mạng trong tay Yêu Tăng Nam Ba, nhưng lại được Thiên địa tạo hóa, dựng linh phách thành trứng, có thể dục hỏa trùng sinh, cơ duyên tới, Phượng Hoàng niết bàn.

Mấy lời ngắn ngủi vạch trần chân tướng, Miêu Nghị lập tức hiểu ra, không trách muốn mình đưa hai quả trứng kia tới Bất Diệt Thiên cốc, hóa ra là muốn dục hỏa trùng sinh.

Hắn cũng hiểu rốt cục vì sao người ta xưng hô mình là tiểu ca, ở trong mắt đối phương, xưng hô mình là tiểu ca đã rất khách khí, lúc này đứng lên hành lễ:

- Hóa ra là hai vị Huyền nữ tiền bối, do vãn bối đường đột vô lễ!

Hoàng lắc đầu cười nói:

- Kiếp trước kiếp này, kiếp này kiếp sau, cũng giống như chuyển thể luân hồi vậy, không có gì khác biệt, giữa ta và ngươi không tồn tại tiền bối vãn bối gì cả, nếu muốn truy căn nguyên, tìm nguồn gốc, đầu nguồn kiếp trước của tiểu ca chưa chắc thấp hơn chúng ta, vẫn là lý luận theo hiện tại, bằng không thì rất loạn!

Miêu Nghị ha ha cười, gật đầu đồng ý.

Phượng một mực không lên tiếng đột nhiên hỏi:

- Nghe nói tiểu ca có chút địa vị trong Thiên Đình, không biết tình hình Phượng tộc làm nô tại Thiên đình giờ sao rồi?

- Tuy là làm nô nhưng cũng chỉ mang ý nghĩa biểu tượng, không chịu dày vò gì...

Miêu Nghị kể đại khái những chuyện mình biết, chợt có chút kỳ quái nói:

- Hai vị Huyền nữ đã trọng sinh, chẳng lẽ không muốn giải trừ gông xiềng nô dịch cho Phượng tộc?

Hoàng thở dài:

- Mắt thấy Hoang cổ Tà khí tàn sát bừa bãi, không có hai tộc Long Phượng chuyển đổi, không tiện khuếch trương, vận thế thiên địa mất đi. Chẳng những Phượng tộc ta, Long tộc cũng muốn sớm ngày phá vỡ gông xiềng, chỉ là tu vị tỷ muội ta còn kém xa năm đó, huống chi bên ngoài khống chế ức vạn hùng binh. Với chút lực lượng ít ỏi của hai tộc Long Phượng liên thủ khó mà làm nổi chuyện gì. Thiên Đình còn định kỳ tới thanh lý, chỉ e đến khi đó tỷ muội ta còn phải trốn ở đâu đó, nào có năng lực giải trừ gông xiềng nô dịch cho Phượng tộc, chỉ có thể chờ đợi thiên thời, chừa người ứng vận mà sinh xuất hiện thôi.

Miêu Nghị trầm mặc, nghĩ lại cũng đúng, dựa vào thực lực hai tộc Long Phượng, chỉ sợ bằng đại quân U Minh trong tay mình cũng có thể đơn giản tiêu diệt, làm sao có thể chống lại Thiên Đình.

Hoàng lại nói:

- Nói những thứ này vô dụng, không biết tiểu ca vì sao tới đây, là để tu luyện sao?

Miêu Nghị phục hồi tinh thần, gật đầu nói:

- Đang định mượn bảo địa của quý tộc tu luyện, không biết có được chăng.

Hoàng đưa mắt nhìn Phương lạnh như băng không nói một lời, thấy nàng không phản đối, cười nói:

- Hai tộc Long Phượng và nhất mạch truyền thừa của tiểu ca vốn co giao tình, huống chi lại chịu qua đại ân của tiểu ca, đương nhiên là có thể, trong khu vực Cổ băng nguyên, tiểu ca tự ý làm việc.

Giải quyết xong chuyện này, Miêu Nghị yên lòng, khách sáo nói vài câu, đi ra khỏi Phượng sào.

Đi tới bên ngoài nhìn thấy Hắc Thán, nhắn nhủ:

- Nếu như không có chuyện gì bất ngờ, ta sẽ tạm thời không rời đi, ở đây tu luyện một thời gian ngăn, ngươi trở về Long huyệt tu luyện đi.

Hắc Thán lập tức bò dậy, lắc đuôi nói:

- Đứng mà! Ở đây cũng có Tà khí có thể cung cấp cho ta tu luyện, ngươi giúp ta dàn xếp với điểu kê kê một chút, để cho ta tu luyện ở đây đi!

Miêu Nghị nhíu mày nói:

- Đây là nơi thuần âm, nơi thuần dương mới thích hợp với ngươi hơn?

Hắc Thán cười xấu xa, mặt dày nói:

- Đại nhân, khác biệt không lớn, đều như nhau, đều như nhau.

Miêu Nghị cảm thấy kỳ quái.

- Bàn tặc, sao ta cảm thấy ngươi có phần sợ hai nàng?

Hắc Thán lập tức thừa nhận:

- Ngươi đừng nhìn thời gian tu luyện của các nàng ngắn, đánh nhau ta không phải đối thủ của các nàng, đương nhiên phải thành thật một chút.

Thẳng thắn thừa nhận sợ hãi này khiến Miêu Nghị hoài nghi:

- Đây cũng không phải phong cách của ngươi, thành thật khai báo, rốt cục là xảy ra chuyện gì?

Hắc Thán lắc đầu nói:

- Hảo hán không chịu thiệt trước mắt, còn có thể có chuyện gì xảy ra. Đại nhân, dàn xếp cho ta một chút đi.

Miêu Nghị tin nó là lạ:

- Bớt giở trò đi, ngươi cho ta ngốc sao, nếu thực sự sợ các nàng thì ngươi khẳng định đã trốn không kịp, còn mặt dày muốn ở lại đây sao?

- Hi hi...

Hắc Thán cười gian một hồi, có vẻ không tiện nói ra, cái đầu rồng to lớn nhìn đông nhìn tây một hồi, khiến người cảm thấy tổn hại hình lượng Long uy vũ, cái đầu lớn đưa tới bên tai Miêu Nghị, nói thầm:

- Đại nhân, ngươi có thấy các nàng đều rất xinh đẹp không? Ngươi nói xem nếu ta cưới cả hai người các nàng chẳng phải là quá tuyệt sao, hoa tỷ muội nha!

Miêu Nghị há mắt trợn mồm, cảm thấy sấm sét cuồn cuộn, chấn kinh, còn bị chấn động không nhẹ, khó mà tin nổi nhìn tên to con trước mắt, thằng này coi trọng hai vị kia, đó chính là Huyền nữ thủ hộ Phượng tộc đó, thằng này đúng là lời ra chấn động, khẩu vị không nhỏ nha!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.