Sau khi trò chuyện một hồi lâu, Miêu Nghị cũng không nán lại lâu, có chút tò mò với chủ nhân mới của Phượng sào, chuẩn bị đi xem, huống chi tình hình bên Phượng sào cũng thích hợp cho hắn tu luyện, vì vậy quyết định tới đó một chuyến.
Hắc Thán tương đối hưng phấn với việc này, biết rõ lúc này Miêu Nghị không thể thi pháp phi hành, mà nó sau khi tiến giai Chân long lại không có vấn đề ổn ào đòi đưa hắn tới.
Miêu Nghị bái biệt tàn hồn Long thần, ra khỏi Long huyệt, nhảy lên lưng Hắc Thán.
Gió lớn nổi lên, Hắc Thán phóng thẳng lên trời, Miêu Nghị tóm long giác của Hắc Thán bay theo lên không. Không trung xoay chuyển, sau khi phân biệt phương hướng, Hắc Thán bay đi như một tia sáng, nhanh chóng bay đi trên bầu trời Bất Diệt Thiên cốc.
Miêu Nghị cười rồng bay nhìn Hắc Thán lắc đầu vẫy đuôi mà bay, mơ hồ cảm thấy Hắc Thán dường như rất chờ mong nhìn thấy con tiểu Phượng Hoàng kia, không khỏi hỏi:
- Bàn tặc, ngươi có thể bay ở đây, bình thường có thể gặp tiểu Phượng Hoàng đi?
Hắc Thán than thở nói:
- Nào có, ở chỗ này quá mức nhàm chán, ta muốn tìm nàng chơi đùa, nhưng mỗi lần tới liền có Băng Phương ngăn cản. Cổ băng nguyên khó nha!
Khi đến Cổ băng nguyên, Miêu Nghị đứng trên cao bao quát phía dưới, Miêu Nghị nghĩ tới năm đó cùng Hắc Thán liều chết phá vây:
- Năm đó tên Ngọc Sát kia chạy thoát, ngươi ở Hoang Cổ nhiều năm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419184/chuong-3355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.