Mùi hương tỏa ra, chim tước tụ tập trên bầu trời, dưới đất thú trùng bò đầy, đám thủ vệ bên ngoài Ly cung kinh ngạc nhìn về hướng này.
Đám người Thượng Quan Thanh nhìn đông lại nhìn tây.
Thanh Chủ thi pháp dừng đốt, tay áo vung lên, sóng dao động hình cầu lấy hắn làm trung tâm tỏa ra, côn trùng dưới đất và chim tước trên trời bị sóng khí vô hình đánh tan.
Nhìn cây trâm gài tóc cháy khét trong tay, Thanh Chủ xoay người lại đối mặt với mấy người, quơ quơ trâm gài tóc trong tay, trong mắt tinh quang lóng lánh, tràn ngập hưng phấn.
Mấy người hiểu rõ ý của hắn, đây là thật, thật sự là Bất Hủ mộc trong truyền thuyết.
Thượng Quan Thanh nâng sách cổ cười nói:
- Chúc mừng bệ hạ, hoàn toàn phù hợp với đặc thù của Bất Hủ mộc trong sách cổ, hẳn là không sai.
Phá Quân nhìn hình vẽ trên sách cổ, kỳ quái nói:
- Bệ hạ, không biết sách cổ này là do người phương nào viết, người viết hẳn là đã tìm thấy Bất Hủ mộc, không biết có cầu được trường sinh không?
Thanh chủ lắc đầu:
- Trẫm cũng không biết là người phương nào viết.
Phá Quân nhìn chằm chằm sách cổ, tiếp tục nói:
- Theo giải thích trên sách cổ, Bất Hủ mộc còn có tác dụng phụ, uống máu mới có thể trường sinh, một khi ăn nhầm, toàn thân sẽ xơ cứng thành gỗ, bất hủ theo một phương thức khác.
Thượng Quan Thanh cười nói:
- Ai sẽ ngu ngốc mà đi gặm gỗ, phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419157/chuong-3340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.