Hạ Hầu Thừa Vũ vừa nghe đã biết đây là ý của Thanh Chủ, đập bàn rầm một tiếng rồi đứng dậy, tí nữa là dọa Thượng Quan Thanh nhảy dựng lên.
- Lui? Người nhận lệnh của bổn cung tại sao lại phải lui? Nghĩ bổn cung dể bắt nạt lắm sao?
Hạ Hầu Thừa Vũ cười lạnh một tiếng:
- Người ở Thiên Nhai rút thì những người kia sẽ dừng tay sao? Nếu rụt đầu thò đầu đều bị chém một đao thì có còn gì đáng sợ đâu? Chẳng lẽ còn muốn bổn cung quỳ xuống van xin bọn họ hay sao? Bổn cung không phải bệ hạ, không giống nam nhân đó, bị dọa một cái là phải nhượng bộ. Ý bổn cung đã quyết, mấy chục triệu nhân mã trong tay, bổn cung chẳng sợ ai hết! Nếu như bệ hạ không quản được mấy người kia thì bổn cung sẽ thay người quản lý. Ai dám đánh người của bổn cung, bổn cung sẽ đánh kẻ đó! Ngữ khí vô cùng mạnh mẽ, cực kỳ thô bạo.
Ý này đương nhiên là do Miêu Nghị bẩm tấu lên, mà hiện giờ, nàng cũng có chút tự tin đến mù quáng vào năng lực cảu Miêu Nghị, hổ nửa chân có thể đánh bại trăm vạn quân tinh nhuệ, mười vạn đại quân U Minh có thể đánh bại năm trăm vạn quân tinh nhuệ của Đông quân. Nếu Ngưu Hữu Đức đã nói đánh, nàng cảm thấy có lẽ năm chục triệu quân của Ngưu Hữu Đức đấu với bốn trăm triệu quân địch cũng không thành vấn đề, có nhiều quân hơn nữa cũng không sợ, cho nên lời nói của nàng mới khí khái đến vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2419081/chuong-3314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.