Chương trước
Chương sau
Nói chung một chuyến long trời lở đất kinh biến tới nay, Dương Khánh có thể nói là vô cùng tỉ mỉ bày cuộc, mượn lực chung quanh, chẳng những sẽ giảm được áp lực từ các bên theo nhau mà đến, còn nhân cơ hội đem quyền lợi tối đa hóa, nếu không phải là có cách đối phó, Miêu Nghị nào dám chơi lớn như vậy đúng là muốn chết, coi những đại lão kia ngồi không? Chuyện của Chư Cát Thanh làm theo Vân Tri Thu không phải là không có nguyên nhân, hắn đích xác không giỏi chuyện bày mưu nghĩ kế như Dương Khánh, mưu định tứ phương.

Bây giờ thuận nước đẩy thuyền, Miêu Nghị đương nhiên là tiện tay đây Tào Mãn, nhưng ngoài miệng vân nói qua loa với Vệ Khu lấy lệ:

- Đâu có đâu có, ta nhất định mau sớm thúc giục!

Vừa nghe hồi phục không chắc chắn, Vệ Khu lập tức nói:

- Nghe nói Đại đô đốc trên tay tăng thêm không ít nhân mã, thật đáng mừng, nhớ tới Đại đô đốc U Minh Đô thống Phủ lập phủ tới nay, Vệ mỗ chưa từng tới bái kiến qua, muốn đến thăm, không biết Đại đô đốc có hoan nghênh hay không.

Miêu Nghị vừa nghe đã biết là muốn đến thăm dò ý đồ của mình, nhiệt tình hồi phục:

- Hoan nghênh hoan nghênh! Vệ tổng quản có thể tới là vinh hạnh của Ngưu mỗ, hoan nghênh vô cùng!

Bên này hai người mới vừa kết thúc liên hệ, Miêu Nghị còn chưa ra khỏi phòng. Hạ Hầu Thừa Vũ lại tới tin, biểu thị quân cận vệ đã khống chế Thiên Nhai mỗi bên khu vực, cũng đã phối hợp Thiên Nhai đại thống lĩnh tân nhậm mệnh hắn đưa tới.

Miêu Nghị lập tức đi tới cửa phòng truyền âm nói với Dương Triệu Thanh.

Dương Triệu Thanh qua đó, Miêu Nghị phân phó nói:

- Thiên Nhai đại thống lĩnh tân nhậm mệnh đã ban xuống, thừa dịp phía trên bị quân cận vệ nắm trong tay, phía dưới không người phản đối Thiên hậu nhậm mệnh, lập tức thông báo nhân thủ Thiên Nhai các nơi, chính thức tiếp quản Thiên Nhai các nơi, người đến nơi xong lập tức thi hành kế hoạch đổi nhân mã!

- Vâng!

Dương Triệu Thanh nhanh chóng lấy tinh linh ra thông báo một chút sau đó lại truyền tin tức trở về:

- Thiên Nhai bên kia đã tổ chức số lượng lớn công tượng tới rồi.

Miêu Nghị gật đầu, biểu thị đã biết, chỉ là ánh mắt rơi vào Dương Triệu Thanh có chút trầm ngâm, không nói.

Dương Triệu Thanh bị hắn nhìn toàn thân không được tự nhiên cho lắm, không biết mình làm sao, không nhịn được hỏi:

- Đại nhân, có gì phân phó?

- Triệu Thanh, ngươi theo ta đã nhiều năm như vậy...

Miêu Nghị nói đến đây lại có chút do dự, dưới ánh mắt nghi hoặc của Dương Triệu Thanh, cuối cùng vẫn thổ lộ chân ngôn:

- Người bên cạnh ta không tiện bị thiên đình quản chế vạn nhất phía trên điều lệnh cưỡng ép điều chỉnh... Diêm Tu bên kia ta đã nói với hắn, hắn không quan tâm đến binh quyền, cho nên nhân dịp lần này cách chức để hắn thoát khỏi thân phận thiên đình, tay trắng theo ta, cũng có thể có một chút cản trở. Chỉ là không biết ngươi định như thế nào, đương nhiên, việc này sẽ không miền cưỡng ngươi, nếu như ngươi nguyện ý lãnh binh, cũng có thể nhân cơ hội này cho ngươi thực quyền, cho nên cần trưng cầu ý kiến của ngươi.

Dương Triệu Thanh sửng sốt, chợt lùi sau một bước, quỳ một chân trên đất cúi đầu nói:

- Nguyện tay trắng đi theo Đại nhân!

Nói nói đến nước này, hắn há có thể không rõ ý của Miêu Nghị, đây là muốn để hắn trở thành quản gia bên người Miêu Nghị, hắn hiện giờ biết nhiều bí mật Miêu Nghị, hoàn toàn không thích hợp lại tiếp tục giữ chức quan thiên đình, bằng không phía trên chỉ cần một điều lệnh là có thể khiến Miêu Nghị rơi vào cục diện bị động.

Hắn đương nhiên cũng biết điều này có ý gì, triệt để bỏ qua tiền đồ cá nhân, đem vinh nhục triệt để giao cho Miêu Nghị. Nói trắng ra là, chính là muốn trực tiếp từ thủ hạ của Miêu Nghị biến thành gia nô của Miêu Nghị, từ góc độ khác mà nói, từ nay về sau hắn cũng sẽ trở thành tâm phúc của Miêu Nghị được Miêu Nghị hoàn toàn tín nhiệm, sẽ không bạc đãi hắn.

Miêu Nghị hơi cảm động, đây cũng không phải là chuyện nhỏ gì. Dương Triệu Thanh cũng không chút do dự trả lời, đúng là lòng trung thành đáng được công nhận. Miêu Nghị lại không gấp bằng lòng, đứng dậy tiến lên tự mình hai tay đỡ hắn đứng lên, hỏi:

- Có cần cùng Lâm Bình Bình thương lượng một chút không?

Dù sao hắn nếu thành gia nô, Lâm Bình Bình thân phận cũng sẽ mất đi.

Dương Triệu Thanh mỉm cười nói:

- Không cần, nàng sẽ đồng ý thôi.

Tất cả cảm khái đều hiện ở trên mặt, Miêu Nghị không nói nhiều chỉ dùng sức vỗ vai hắn một cái ý bảo Dương Triệu Thanh tiếp tục làm việc đi.

Chính hắn cũng chưa rời đi, ở trong phòng này kiểm tra danh sách sản nghiệp đám người Lệnh Hồ Đấu Trọng vừa mới giao lên, cuối cùng vẫn khuất phục thực tế.

Hai canh giờ sau đó, danh sách năm mươi triệu nhân mã cách chức rốt cục đã xong. Dương Triệu Thanh cầm danh sách tiến đến. Miêu Nghị kiểm tra, hắn ở một bên giải thích.

Xác nhận danh sách đúng như mục đích dự định. Miêu Nghị vẫn chưa cho đám người Lệnh Hồ Đấu Trọng xem, trong đó giấu đề nghị phân hoá của Dương Khánh, chỉnh đốn những nhân mã này vẫn lưu lại một con đường lùi sợ đám người Lệnh Hồ Đấu Trọng phát giác ra được thì không thể thực hiện, chuẩn bị để cho thiên đình bên kia xem trước rồi quyết định, để ván đã đóng thuyền.

Danh sách không lưu lại lâu. Vì không có thời gian, phải nhanh chóng chuyển tới thiên cung trước khi chuyện của Đằng Phi cùng Thành Thái Trạch hoàn thành, chỉ có trước đó mới gặp ít trở lực nhất, tam đại thiên vương cũng sẽ phối hợp hai vị kia.

Danh sách này phải đưa cho người tin tưởng được mang đi. Miêu Nghị mệnh cho Diêm Tu đã từ tiểu thế giới trở về tự mình đưa danh sách tới thiên cung.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.