Nghe được hỗn loạn ồn ào, Ngọc Luyện chân nhân không nhịn được truyền âm hỏi hai vị bên cạnh:
- Sư huynh, chuyện này sẽ không thật là bởi vì Chính Khí Môn chúng ta dẫn tới chứ?
- Nói bậy bạ gì đó?
Ngọc Hư chân nhân dù sao quản lý tiệm tạp hóa Chính Khí nhiều năm, kiến thức hơi cao hơn hai vị sư huynh.
- Chính Khí Môn chúng ta làm sao có thể dẫn ra chuyện lớn như vậy, lời đồn bùng nổ phạm vi rộng như thế thì Ngưu Hữu Đức không thể thao túng được, đây đã là đọ sức của người ở tầng trên cùng, Chính Khí Môn chúng ta còn không có tư cách xen vào. Nhưng mà nhìn kiểu này, e rằng Doanh Thiên Vương và Ngưu Hữu Đức muốn không chết không ngừng, động tĩnh này thật dọa người. Vừa xảy ra chuyện nhất định sẽ là chuyện lớn kinh thiên động địa.
Ngọc Linh chân nhân thở dài, lắc đầu, hắn đã sớm nói với Ngọc Luyện, không nên để cho Ngưu Hữu Đức gia nhập, sợ làm lớn chuyện, giờ hay rồi, Chính Khí Môn coi như bị cuốn vaο.
Bảo Liên ở một bên im lặng.
Đoàn người cuối cùng đi đến ngoài thủ thành cung, ánh mắt Bảo Liên nhìn thủ thành cung rất phức tạp, đây là nơi nàng sống nhiều năm, những hình ảnh quá khứ hiện lên trong đầu, nhưng hiện tại vật còn người mất.
- Ngưu Hữu Đức trỗi dậy từ đây!
Ngọc Hư chân nhân nhìn thủ thành cung thở dài.
Trong nhà cao cửa rộng, nam nhân mặt ngọc râu dài tĩnh tọa trong sảnh đường im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418868/chuong-3207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.