Nhìn theo Câu Việt rời đi, Quảng Quân An mặt mang hồ nghi quay đầu lại nói:
- Cữu cữu, lời nói vừa rồi của Câu quản gia là có ý gì?
Cao Tử Hồ lắc đầu nói:
- Ta cũng nghe không hiểu.
Ánh mắt vừa va chạm với tỷ tỷ thì hắng giọng, nuốt câu nói tiếp theo vào.
Bất ngờ Cao Tử Huyên lạnh lùng hỏi:
- Chẳng lẽ chuyện năm đó thật sự có quan hệ với đệ?
Cao Tử Hồ vội nói:
- Tỷ, thật sự không quan hệ với đệ.
- Câu Việt là người nói chuyện lung tung sao?
Cao Tử Huyên lạnh lùng nói.
Quảng Quân An nhịn không được, tư vị chẳng hay biết việc gì rất khổ sở.
- Mẫu thân, các người rốt cuộc đang nói cái gì?
Sự tình đã lộ rồi, Cao Tử Huyên cũng không muốn giấu diếm con mình, đến địa vị này của con trai có một vài việc và tình huống là cần phải nắm giữ toàn bộ, mới có thể dễ dàng đối phó, trầm giọng nói:
- Liên quan tới Chu Ngạo Lâm cùng Long Tín còn có thể có chuyện gì? Năm đó có đồn đãi rằng người coi trọng nữ nhân của Long Tín trước là cữu cữu của con. Mà cữu cữu của con lúc ấy thường hay cùng Chu Ngạo Lâm chơi với nhau, thỉnh thoảng hay vuốt mông ngựa hắn, nói trắng ra là chó săn của Chu Ngạo Lâm. Nghe nói Chu Ngạo Lâm động vào nữ nhân của Long Tín là do cữu cữu con xui khiến. Năm đó Câu Việt từng phụng mệnh tra qua việc này, tra được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418847/chuong-3197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.