Câu Việt:
- Hẳn là không có, bằng không bên kia không đến mức không hé răng. Huống chi theo điều tra, Cao Nham trước khi đi Chính Khí Môn chưa từng gặp qua Bảo Liên, thời gian ở Chính Khí Môn còn chưa đến một ngày. Thời gian ngắn như vậy, hắn lá gan lớn thế nào cũng không dám ở Chính Khí Môn làm chuyện xằng bậy với Bảo Liên kia, chọc giận Chính Khí Môn có nghĩa là phá hư chuyện của Vương gia. Theo phán đoán của lão nô, Cao Nham hắn còn chưa có lá gan này!
Quảng lệnh công ngạc nhiên:
- Vậy thì kỳ quái, cũng chỉ mắng hắn hai câu, cũng không làm cái gì, giết hắn là được rồi, hà tất gì tra tấn như thế? Theo như địa vị của Ngưu Hữu Đức lúc này, đáng giá để tâm với một Cao Nham như vậy sao? Cao Nham hẳn là không đáng đặt vào trong mắt của hắn đi.
Câu Việt:
- Vương gia đừng quên, đô thống Chử Tử Sơn Dậu Đinh Vực từng bị Ngưu Hữu Đức thiên đao vạn quả lăng trì xử tử.
Quảng Lệnh Công xua tay:
- Cái kia không giống, Ngưu Hữu Đức khi đó không phải như Ngưu Hữu Đức bây giờ. Địa vị người này đã đến vị trí nhất định rồi, trải qua cũng nhiều hơn, có một số việc tự nhiên xem nhẹ. Nói Ngưu Hữu Đức có thù tất báo ta tin, có thể làm ra bút tích như vậy ở Hắc Long Đàm không đúng mức không có lòng dạ. Đối với Chử Tử Sơn là hả giận, còn địa vị của Cao Nham không đáng giá để hắn nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418846/chuong-3196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.