Thất Tuyệt nghe vậy chỉ hơi trầm mặc, nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Đông gia, việc này xác thực kỳ hoặc thủ đoạn này của đương gia có chút bí hiểm, lão nô cũng nhìn không hiểu ý tứ gì.
- Đương gia đây là đứng về phía của Ngưu Hữu Đức sao?
Tào Mãn nói thầm một tiếng, sau đó lại thở dài một hơi.
- Ngưu Hữu Đức này có lá gan càng ngày càng lớn, lúc trước đã không nên để cho gia hỏa này đến Quỷ Thị. Hiện tại cánh của tên gia hỏa này đã cứng cáp rồi, muốn nhân mã có nhân mã, muốn địa bàn có địa bàn, địa bàn còn độc lập thật sự. Chư vị trên triều đình trên cơ bản không có quyền quản hạt hắn, ngược lại hắn không có việc gì lại cό ý làm thành có việc, cũng không biết Thiên Đình đối với gia hỏa này có hối hận hay không. Nếu không tùy tiện đặt ở thủ hạ của ai khác. Ngưu Hữu Đức hắn có nhảy cũng không đứng dậy nổi, cũng không thể phát triển cho tới tình trạng ngày hôm nay. Giúp tên kia thật sự là lấy đá đập chân mình.
Thất Tuyệt cười nói:
- Lúc trước Thiên Đình có ném tới Quỷ Thị chính là trục xuất phỏng chừng cũng không nghĩ tới sẽ biến thành cục diện này.
Tào Mãn thở dài:
- Đúng vậy! Vốn là trục xuất, hiện tại xem ra cũng là cho hắn cơ hội hạn độ lớn nhất tránh cho thế lực ngoại bộ quấy rầy, nhờ đó rất nhanh đứng lên. Trục xuất biển thành dưỡng hổ gây ra hậu hoạn, đường chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418814/chuong-3181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.